Thư Lan nhìn ly cà phê hòa tan, khẽ thở dài, cô không nghĩ rằng bình thường Lệ thị dùng cà phê hoà tan để tiếp đãi khách, chẳng qua là vì cô tới nên mới có đãi ngộ như vậy. 
Cô đứng lên, trước mặt có một cái cửa sổ sát đất lớn, có thể thu hết sự phồn hoa của Vân Thành vào trong mắt, dưới lầu xe chạy như lướt, như mây khói thoảng qua. 
Đây là lần đầu tiên cô đến tập đoàn Lệ thị, đầu tiên là bị lễ tân ngăn cản, lên đến văn phòng của Lệ Bắc Đình thì được tiếp đón bằng một ly cà phê hoà tan.
Không biết đây là do lỗi của nhân viên, hay là người có tâm ra tín hiệu. 
Mặc kệ như thế nào, Thư Lan cũng thấy ủy khuất, cô chưa bao giờ bị khinh thường như thế này.
Là đứa con đầu tiên và cũng là duy nhất của ba mẹ, từ nhỏ đã được ăn ngon mặc đẹp. Mặc dù gia nghiệp của Thư gia không so được với Lệ gia, nhưng ba mẹ cho cô toàn là thứ tốt nhất, chi phí ăn mặc của cô đều hơn hẳn so với các bạn cùng trang lứa. 
Cô có lỗi với ba, có lỗi với Lệ Bắc Đình, nhưng cô không có lỗi với người khác, dựa vào cái gì mà một thư ký cũng không muốn cho cô mặt mũi, mang cà phê hoà tan lên, không phải là hạ thấp mặt mũi của cô à?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play