Trên đường lái xe đến khu Trung, vì không phải lái xe nên Ngu Sùng Nghị cố gắng tìm kiếm người ở hai bên đường, nhưng vì có quá nhiều dân chạy nạn, mà khu Bắc cũng quá lớn, đi qua mấy quảng trường liền nhưng vẫn không thấy Hướng Kỳ Thịnh và vợ chồng Bành thợ may đâu cả.
Đi qua quảng trường đông người nhất thì xe cũng tăng tốc dễ dàng hơn, lúc sắp rẽ vào một góc phố thì đột nhiên phía trước hai người xuất hiện một chiếc xe tải.
Xe tải đỗ ở ven đường, bên trên có cắm một lá cờ, nhờ ánh đèn Ngu Sùng Nghị nhận ra đó là một nhóm giảng viên và sinh viên yêu nước.
Sau xe tải bày ra một lượng lớn vật tư cứu tế, hai hàng chỗ ngồi có khoảng hai mươi sinh viên, bọn họ vừa thu dọn vật tư vừa líu ra líu ríu nói chuyện, có vẻ như đang chìm đắm trong cảm giác thành tựu sau khi phân phát xong lương thực cứu tế.
Tiếng động cơ xe tải được khởi động sẵn, kêu ù ù, có vẻ như sẵn sàng rời đi bất kì lúc nào, xem ra sau khi phát xong lương thực ở chỗ này thì họ sẽ rời đi.
Mà khiến Ngu Sùng Nghị cảnh giác chính là đúng lúc đó lại có một người vội vã băng qua đường đi tới bên cạnh chiếc xe, nhìn bóng lưng cũng có thể nhận ra người đó là Hướng Kỳ Thịnh.
Peter Vương cũng nhìn thấy, ông hơi giật mình sau đó lập tức đạp phanh, nhìn ra phía sau thấy không có xe thì lập tức lùi ra sau một đoạn. Vì lúc nãy ông vẫn chưa rẽ vào lối khác, tầm nhìn vẫn còn điểm mù nên đối phương cũng chưa chú ý đến hai người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play