Việc này nhất định phải giấu giếm những người khác trong Hạ gia, nếu để Hạ gia phái người đi đón thì tất cả mọi người sẽ biết Hạ gia cũng tham gia vào chuyện này, sau này dù vàng về tay ai đi chăng nữa thì chuyện này vẫn sẽ đem lại rất nhiều rắc rối cho Hạ gia.
Vì thế nên Peter Vương và Ngu Sùng Nghị không nhờ ai giúp đỡ mà chỉ có thể tự mình lên đường.
Sau khi hai người rời đi, Hồng Đậu cảm thấy cực kì mệt mỏi, lúc đi ngang qua hành lang có cửa sổ lớn sát đất, cô dừng bước, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Đáng lẽ giờ này trời phải sáng rồi, nhưng nhìn ra xa, ánh sáng cứ nhàn nhạt, bóng cây thưa thớt, tất cả đều mông lung u ám, đêm tối chưa từng dài và lâu đến như vậy, hình như ánh rạng đông vẫn còn rất xa xôi.
Đứng yên hồi lâu, cô giơ tay sờ mặt viên  kim cương trước ngực, lúc Hạ Vân Khâm đi cô vốn muốn hỏi anh: "Kim cương cứng  rắn hơn vàng, vậy thứ cứng hơn kim cương thì gọi là gì?"
Qua một đêm khó khăn dài dằng dặc, đáp án đã trở nên cực kì rõ ràng, bây giờ điều cô cảm thấy may mắn nhất chính là lúc anh rời đi, cô đã không hề che giấu tình yêu của mình dành cho anh.
Bây giờ cả anh và cô đều đang trong dầu sôi lửa bỏng, điều duy nhất mà cả hai cùng có thể làm chỉ là nâng cao cảnh giác mà thôi, mong là tình yêu dạt dào của cả hai người có thể hóa thành sức mạnh vô hạn, giúp cô và anh cùng sánh vai nhau vượt qua những cửa ải khó khăn của năm tháng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play