Cánh hoa đào bay bay, mùi hoa thơm và hương đất ngập tràn khe núi, thấp thoáng đằng kia có hai người đang cùng tình tự, cảnh xuân kiều diễm.
Vạt áo trắng của người đàn ông hơi mở ra, lưng dựa vào thân cây đào, gương mặt trắng trẻo như ngọc ửng hồng, trán rịn mồ hôi mỏng. Trước mắt y, một người đang quỳ, vục mặt vào thân dưới y, mái đầu đen nhánh đẩy đưa liên tục. Đôi mắt đẹp của anh khép hờ, làn môi mỏng mấp máy theo động tác phun ra nuốt vào, thi thoảng không nhịn được sẽ bật lên tiếng rên thoải mái mơ hồ, bộ dạng này tựa thần tiên đọa lạc trần thế, nhuốm vấy ham muốn hồng trần.
Tướng mạo Từ Tam gia tuấn tú, thoạt nhìn có vẻ mảnh dẻ, nhưng vật khó nói bên dưới thì không thể trông mặt mà bắt hình dong. Thẩm Kính Đình nhắm mắt liếm láp vật đó, đầu lưỡi như động vật không xương sống chầm chậm trườn bò, tưa lưỡi vờn qua từ thân đến đỉnh đầu vật thể sưng cứng, lại đợi nước bọt thấm trơn miệng rồi ngậm lấy phần đầu, mê muội mút vào. “Ưm… ư…” Mỗi lần phun ra nuốt vào, trái cổ của anh hơi giần giật, tiếng thở dốc cùng nước bọt tràn ra khỏi khóe miệng.
Từ Tê Hạc cúi đầu nhìn vật cứng của mình chậm rãi đưa đẩy trong cái miệng kia, lại nhìn người ta mặt thắm xuân tình, áo xống xộc xệch, vật cứng nghểnh lên giữa hạ thân trần trụi. Từ Tê Hạc cảm thấy người này đáng yêu quá, thế là nổi ý xấu, y nâng chân lên, đôi chân mang vớ lẳng lặng lần mò, nhẹ nhàng đặt lên vật nhỏ nọ.
“… Á!” Thẩm Kính Đình bất chợt run mạnh. Bàn chân nọ cách lớp vớ ma sát vật cứng, lúc mạnh lúc nhẹ, ngón chân xảo quyệt còn nghịch ngợm miết lên phần đầu, chà đạp đã đời lại kích thích đóa hoa yếu ớt, tra tấn làm người ta không biết là đau hay sướng, vật nhỏ bị giày vò đến run rẩy, lỗ nhỏ bị chặn lại, chất dịch loãng rỉ ra từng chút một.
Sau đó, Từ Tê Hạc tách ra, hai người cuồng nhiệt ôm nhau rồi thay đổi vị trí. Thẩm Kính Đình cúi người, khuỷu tay chống lên thân cây đào, hơi nghiêng thân mình về trước, lúc này tình lang từ phía sau ôm lấy anh, môi mềm dán vào tai, hổn hển hỏi: “Sao nào?”
Lòng Thẩm Kính Đình cũng nhộn nhạo, anh đỏ bừng mặt, thở hổn hển, vội vàng gật đầu đồng ý với y. Từ Tê Hạc bèn vén vạt áo anh lên, trước mắt y lộ ra hai khối thịt trắng nõn, tay ngọc phất qua chiếc hang bí mật kia thì thấy nó đã ướt mềm, xem ra vừa đúng lúc, bèn đỡ vật cứng tiến vào hang động mê hoặc ướt đẫm tình dịch, chầm chậm cắm vào nơi ẩm ướt bên trong. “A…” Khi khối thịt nóng rực đi vào, Thẩm Kính Đình bật rên lên, chân mày nhíu chặt vì sung sướng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT