Sắc mặt Từ Trường Phong sau khi trở về cực kỳ lạnh lẽo, dù Thẩm Kính Đình hỏi han cách mấy, ngài cũng chỉ mím môi im lặng.
“Ngài không muốn nói thì thôi.” Thẩm Kính Đình bảo người hầu nấu canh củ sen mang tới rồi dịu dàng khuyên giải: “Uống bát canh hạ hỏa đi nào.”
Người đàn ông này xưa nay chịu mềm không chịu cứng, Thẩm Kính Đình bèn bảo người hầu dẫn Viên Viên tới. Đứa bé trắng trẻo mũm mĩm vừa thấy cha mình thì hớn hở nhào tới, nhao nhao đòi cha ôm. Thẩm Kính Đình thấy miệng nó còn dính nước đường, bèn lấy ống tay áo lau cho nó: “Lại tham ăn mứt quả rồi, sau này Tam phụ thân làm sao ẵm con nổi.”
Viên Viên phân bua: “Viên Viên không sợ, chính Tam phụ thân dẫn con đi mua kẹo hồ lô đó.” Sau đó nó nghiêng đầu nhìn Từ Trường Phong rồi hỏi: “Ai chọc cha giận thế ạ?”
Từ nhỏ Viên Viên đã nhạy cảm tinh ý, thấy vẻ mặt cha mình không vui, nó bèn nũng na nũng nịu dỗ dành: “Cha đừng giận mà, lỡ giận quá rồi mệt thì ai dạy Viên Viên luyện kiếm đây.”
Dù trước đó Từ Trường Phong đang hậm hực bức bối thì lúc này cũng nguôi ngoai phần nào. Ngài nói: “Được rồi, ta không giận nữa, để ta dạy Viên Viên luyện kiếm, con còn nhớ những gì trước đây đã học không?”
“Dạ.” Từ Trường Phong đặt đứa trẻ xuống, thấy nó gật đầu thật mạnh, gương mặt nghiêm nghị của ngài cũng phải nở nụ cười: “Vậy con về trước đi, lát nữa ta đến chỗ con.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play