Trong khoảng thời gian này, Từ Yến Khanh ở bên ngoài tất bật chạy đôn chạy đáo tìm cách giúp đỡ những thân quyến Tạ gia đang bị giam trong tử lao và bị lưu đày. Lúc nghe tin mẹ mình tự vẫn, hắn bàng hoàng sững sờ mãi một lúc lâu, tới khi những người khác vội vã giục quay về. Khi đó, tiếng khóc than nức nở nghẹn ngào đã bao trùm khắp Nhị phòng, Từ Yến Khanh không màng thân phận, chạy một mạch vào: “Tránh ra, tránh ra hết đi!”
Hắn xô ngã những người chắn đường, tôi nghe giọng hắn, quay đầu nhìn lại.
Từ Yến Khanh trợn trừng hai mắt, cuối cùng thấy rõ thảm trạng trước mặt… Tạ thị là phụ nữ, gia đinh không thể tự tiện đỡ bà xuống, những vú hầu cũng không dám, tôi đành tự mình canh giữ ở đây, không để người khác tới gần, chờ hắn quay về.
Từ Yến Khanh tập tễnh bước tới, bỗng dưng hắn lảo đảo, “phịch” một tiếng, quỳ sụp xuống. Hắn đờ đẫn ngước mắt, môi mỏng run run mấp máy vài cái, thều thào gọi: “Mẹ…”
Hắn vươn tay, ôm chặt lấy đôi chân lơ lửng kia.
Tạ thị đột ngột tự vẫn, lại chọn ngay thời điểm ngặt nghèo này, sau khi Từ thượng thư biết Tạ thị quyên sinh, ông trầm mặc hồi lâu, cuối cùng sai người lo liệu hậu sự, cũng xây linh đường trong tiền viện phủ Tạ, đưa bài vị Tạ thị vào tông miếu, xem như giữ thể diện sau cuối cho bà.
Vì phủ Từ đang bị kiểm soát nên những người đến chịu tang không nhiều, Tạ thị lại là thiếp, trưởng bối họ Từ sẽ không đến phúng viếng ngay thời điểm nhạy cảm này. Lụa trắng giăng ngang tiền đường, giấy vàng bay tứ tán trên không, gió rét lạnh lẽo rít gào, trong từ đường, người thủ linh vị ngoài tôi và Từ Yến Khanh chỉ còn mấy vú già hầu hạ bên người Tạ thị ở Nhị phòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT