Gian phòng lặng im phăng phắc.
Giữa không gian yên lặng, tôi cảm thấy có một làn khí lạnh toát ra từ lồng ngực, tràn xuống gân mạch tứ chi. Không biết đã qua bao lâu, một người hầu từ bên ngoài trở về, thấy tôi thì cung kính thưa: “Thiếu quân.”
Tôi giật mình tỉnh táo lại, sẩy tay làm cái chén nghiêng đổ. Nghe được tiếng động, hai người bên trong đều biến sắc. Tôi vừa nghe tiếng bước chân thì biết ngay là Từ Trường Phong đi ra.
Sắc mặt Từ Trường Phong trầm tĩnh, ánh mắt thâm sâu không gợn sóng, nhưng ngài lại nắm lấy tay tôi, siết mạnh như muốn bóp gãy xương cổ tay. Ngài nói: “Đi thôi.”
Không đợi Từ Yến Khanh đuổi theo, ngài dẫn tôi quay về. Suốt đoạn đường này tôi bị ngài kéo đi, đầu óc trống rỗng hoang mang, cảnh vật xung quanh trở nên mơ hồ, người đi ngang chỉ như những bóng dáng mờ ảo lướt qua.
Từ Trường Phong mang tôi về phòng, ngài vừa buông tay ra, tôi bị mất chống đỡ, ngã ngồi trên ghế.
Từ Trường Phong đi đến trước bàn, tuy ngài không nói gì nhưng có thể thấy rõ ngài đang phiền lòng. Tôi ngồi một lúc lâu, loạng choạng đứng lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT