Hắn hôn lên gáy tôi, nhẹ êm tựa hạt mưa sa, bàn tay trước ngực và tay tôi đan chặt mười ngón, kề sát lồng ngực thế này nên hắn có thể nhận thấy tim tôi đập thình thịch như trống, chứ không hề bình tĩnh như ngoài mặt. Hắn chậm rãi nhích lại gần, từ phía sau ôm lấy tôi, cả người tôi rơi vào lòng hắn. Làn hương trên người hắn rất nồng, là… mùi xạ hương động tình.
“Ta nhớ em.” Hắn hôn tóc mai tôi, khàn khàn bày tỏ, “Lúc nhàn rỗi nhớ, lúc bận sứt đầu mẻ trán nhớ, lúc thập tử nhất sinh cũng nhớ…” Bàn tay trên ngực tôi hơi mở ra, lặng lẽ thò vào trong áo, lúc lòng bàn tay nóng sực dán vào da thịt, tôi dồn dập thở gấp.
Từ Yến Khanh kề sát lại, vừa hôn gáy tôi vừa hổn hển nói: “Ta vẫn sợ, sợ em không chịu tha thứ cho ta, rồi lại sợ lúc trở về em đã quên ta mất rồi…” Bàn tay hắn vuốt ve tôi, ngón tay vờn đảo qua vùng da thịt mẫn cảm nhất trên ngực. “Ưm.” Tôi giật nảy mình, bối rối bắt lấy mu bàn tay hắn, hắn không dừng, lại còn vân vê xoa bóp. Hơi thở tôi dồn dập hơn, hắn vẫn ôm chặt tôi từ đằng sau, một tay chơi đùa vỗ về ngực tôi, một tay khác thần không biết quỷ không hay mò xuống dưới bụng.
“Á…!” Lúc nó chạm vào đũng quần, tôi chấn động co quắp người lại, đẩy cánh tay hắn, yếu ớt giãy giụa một lúc, áo quần xộc xệch nhăn nhúm, thân thể khe khẽ lắc lư dưới sự xoa nắn của hắn. Từ Yến Khanh nghiêng người sang, lướt từ trên tai tôi xuống, lúc vạt áo trượt khỏi bờ vai tôi, hắn hít sâu mùi da thịt, thở ra nhè nhẹ, thầm thì: “Em thơm quá…” Lúc hắn nói lời này, bàn tay cũng liên tục lên xuống xoa nắn vật cứng dưới lớp vải quần của tôi, tay tôi run rẩy đè lên mu bàn tay hắn, tôi không nhịn được, bèn cùng hắn say sưa ve vuốt…
Tôi hấp háy mắt, không dám nhúc nhích thân mình, Từ Yến Khanh âu yếm vật đó một lúc, bỗng nhoáng một cái, tôi thấy hắn chui đầu vào trong chăn. Tôi không đoán được hắn muốn làm gì, chỉ thấy chăn bị phồng lên một khối, tôi nhổm người nhìn xuống thì thấy chiếc khố đã bị cởi ra, lúc này tôi mới tỉnh hồn, vội kêu lên: “… Nhị gia!”
Tôi nhận ra quá trễ, hắn tách hai chân tôi ra dưới lớp chăn, lúc vật cứng bị ngậm lấy, tôi ngưỡng cổ lên, hai tay chống hai bên siết chặt nệm giường.
“Nhị gia…” Mắt tôi hoa lên, đôi môi đỏ mọng không nhịn được mà hơi mấp máy, hai mắt ướt át chơm chớp, van vỉ: “Đừng, đừng làm thế mà…!” Hai chân tôi giãy giụa muốn trốn tránh người phía dưới, lại bị tay Từ Yến Khanh giữ chặt, hắn há miệng liếm láp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT