Tôi đi cùng tiểu đồng đến nhã viện lúc trước thì thấy vài người hầu đang đứng bên ngoài, ai cũng lấm la lấm lét nhìn xuống đất, không nói một lời.
“Thiếu quân,” tiểu đồng dẫn đường do dự nói, “Nhị thiếu gia… đang chờ ngài bên trong.”
Tôi một mình đi vào.
Tôi nhớ rõ, lần trước tới đây, nơi này réo rắt tiếng nhã nhạc, ríu rít oanh thanh yến ngữ, không ngờ lúc này lại quá yên tĩnh, làm người ta có cảm giác bất an, như thể gió thổi mưa giông trước cơn bão. Mãi đến lúc tôi đi qua tấm rèm buông xuống, nâng tay vén nó lên, lúc thấy tình cảnh trong phòng thì sững người.
Trước mặt tôi là một đống đổ nát như vừa bị cuồng phong quét qua, nhìn khắp xung quanh, mỗi đồ mỗi vật đều không thứ nào lành lặn, ngoại trừ chiếc bàn rượu phía trước. Khung cửa sổ đóng chặt, ánh sáng tù mù, tôi chần chờ đến gần vài bước, nhìn chăm chú hồi lâu mới thấy rõ bóng người ngồi trước bàn.
Người đàn ông cầm chai rượu trong tay, không buồn dùng chén, miệng kề mép chai, tà áo bị rượu thấm ướt mèm, cả người toát lên một nỗi thê lương không diễn tả được.
“Nhị gia…” Tôi nghẹn giọng gọi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT