Tôi đã ở mỗi khu nhà được một thời gian, giờ quay về nơi ở của Từ Trường Phong mới nhận ra so với hai nơi còn lại, chỗ này có hơi đìu hiu.
Chẳng biết có phải do chủ nhân thường đi vắng hay không mà khu nhà này rất yên ắng, người hầu cũng là người có tuổi, tác phong cẩn trọng chăm chỉ, chưa từng làm điều gì sai phạm với tôi. Vì thế sự có mặt của tôi dường như làm nơi đây đông đúc hơn.
Lúc tôi về tới thì không gặp Từ Trường Phong. Ngài thân mang trọng trách, hiển nhiên bận rộn hơn người thường, không thể suốt ngày mãi ở nhà chờ tôi.
“Thiếu quân hãy cứ thủng thẳng đã, ở quê nô tỳ có câu, “dâu mới rước, giường ấm hơi*”, tối nay Đại thiếu gia nhất định quay về.” Bích Ngọc bây giờ ăn nói rất mạnh miệng, Bích Lạc vừa nghe thì trừng mắt liếc cô: “Liệu mà giữ mồm giữ miệng, chuyện của chủ nhân… không đến phiên kẻ dưới bàn tán.”
*Tác giả biến tấu từ câu “có vợ, có con, có giường ấm”, nghĩa là, đàn ông đều muốn một cuộc sống có vợ con đùm đề, chăn ấm nệm êm.
Bích Ngọc bĩu môi không phục, ngón tay quấn tóc nói: “Thiếu quân, lời nô tỳ nói đều là sự thật…”
Bích Ngọc hoạt bát, Bích Lạc trầm lắng, vì có hai người ríu rít bên tai nên tôi không cảm thấy cô độc, có điều lúc trước ở với Từ Tê Hạc… Náo nhiệt như thế, giờ đột nhiên nhàn tản cả ngày, quả thật không quen.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT