TAM HỈ

CHƯƠNG 17: THÂM CUNG BÍ SỬ


3 tháng

trướctiếp

Hết đêm qua, cuối cùng tôi cũng đã động phòng với cả ba vị phu quân.
Tuy về sau Từ Tê Hạc làm rất kịch liệt, nhưng đến cùng vẫn không khiến tôi bị thương. Trong hai ngày còn lại, y vẫn quấn chặt lấy tôi, hai chúng tôi không đi đâu, phần lớn thời gian đều rúc trong phòng… làm việc ấy.
Người ta thường nói, thiếu niên vừa nếm mùi đời, nhất thời ham muốn khó thỏa.
“Ưm…”
Sau giờ trưa, nắng hè chói chang, cửa sổ mở lớn, tôi giang hai chân, phía sau chống ghế, áo xống trên người ngay ngắn, chỉ có quần bị lột đi. Lúc này, Từ Tê Hạc đặt tôi trên người, hai tay y vây quanh người tôi, quần áo không lệch lạc chút gì, chỉ có mái tóc hơi rối loạn. Tiếng nước lách chách bí ẩn vang lên từ nơi hai chúng tôi gắn chặt, hòa cùng tiếng gọi giường rền rĩ, xen lẫn tiếng ve hè râm ran.
“Tam Hỉ…” Y ngửa đầu quấn lấy miệng tôi, không cho tôi ngơi nghỉ. Vì đêm trước y quấy phá nơi đó dữ dội quá, lúc chạm vào vẫn còn đau, nên hôm nay phân vân suốt nửa ngày, cuối cùng đành buông tha kết, chỉ ra vào ở cửa động.
“Thế này… Thoải mái không?” Y nỉ non bên tai tôi, ngọn lửa nóng hực trong người tôi bốc cao tận đỉnh đầu, không biết có phải đúng như lời cô cô đã nói, rằng chỗ kia của tôi là trời sinh trắc nết hay không, mà chỉ mới bị chọc ghẹo phía ngoài, chất dịch đã tươm nhễu nhão. Y đâm rút càng lúc càng trơn tru, cũng từ từ nắm bắt bí quyết, biết chỗ mẫn cảm của tôi ở đâu, thế là cứ nhằm chỗ ấy mà đâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp