Ngày hôm sau, lúc tôi tỉnh lại, cả người vẫn nằm trọn trong lòng Từ Tê Hạc.
Cơ thể y rất ấm áp, ôm y giống như ôm một lò than nóng. Tôi vừa nhích người ra, y đã mở mắt.
“… Em dậy rồi à?” Dường như y nói mê, “Giờ gì rồi?” Y không có vẻ gì là muốn rời giường, chỉ ôm tôi lại.
Giữa lúc đó, người hầu phủ Từ đi vào. Người hầu trong thế gia đều được dạy dỗ cẩn thận nên cực kỳ nhạy bén, vừa nghe động tĩnh đã hiểu được phải đến hầu hạ chủ nhân.
Bọn họ vừa đến, tôi bèn ngồi dậy khỏi người y. Một người nghe Từ Tê Hạc hỏi, bèn thưa: “Thưa thiếu gia, đã là giờ Thìn.”
Từ Tê Hạc liếc người đó: “Bình thường muốn ngươi khôn khéo một chút thì ngươi lù đù như mõ, lúc này không cần ngươi tài lanh, ngươi lại tinh ranh như con thỏ.” Người hầu kia hình như là nô tài hầu hạ của Từ Tê Hạc, hắn khó xử nhìn tôi: “Dạ…”
Tôi đỡ lời: “Đã quá giờ Thìn rồi, còn phải… dâng trà cho mẹ nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play