Tôi nằm trên giường một lúc thì người hầu đi vào. Có người nhẹ nhàng vén màn lên, tôi chẳng buồn cử động, cũng không biết người tới là ai, chỉ nghe tiếng nói: “Đắc tội.”
Không đợi tôi mở mắt, người mới đến bọc tôi trong chăn nệm, ôm ra khỏi chiếc giường cưới đỏ thẫm.
Người đó mang tôi đến gian phòng bên cạnh, chỗ đó có thùng tắm được đổ đầy nước ấm.
“Bích Ngọc, Bích Lạc, hai người các ngươi ở lại. Người khác ra ngoài đi.”
Rồi anh mới vén chăn, mang tôi từ trong ra, lúc này, hai mắt tôi từ từ hé mở. Tôi thấy anh vẫn chưa thay quần áo, vẫn là bộ đã mặc khi đón tôi. Đôi mắt dịu dàng ấy nhìn tôi, dường như không thể né tránh, anh nói: “Tiểu nhân… vâng mệnh, giúp Thiếu quân tắm rửa sạch sẽ.”
Tôi nhìn cách anh nói chuyện, nghe giọng của anh. Một lúc lâu sau tôi mới tỉnh táo lại, bèn khẽ gật đầu.
Anh thử độ ấm trước rồi mới bế tôi vào trong thùng. Trên mặt nước có rải cánh hoa, hương hoa thấm vào ruột gan, thân mình tôi chạm nước, dù cơ thể không quá rã rời nhưng vẫn cảm thấy đau xót. Tôi nhìn thân thể thê thảm của mình, vết bầm tím rải rác, vùng giữa hai chân nhớp nháp, ngoài dấu vết hoan ái, còn có cả vệt máu khô.
Lục quản sự không giao tôi cho người hầu mà tự tay giúp tôi rửa mặt gội đầu. Tôi không nhúc nhích, hai mắt đờ đẫn nhìn hình ảnh phản chiếu trong nước, anh cũng không lên tiếng. Tôi cảm thấy đôi tay anh nhẹ nhàng chà lên lưng mình, động tác cực kỳ dịu dàng, ngay cả khi ở phủ Thẩm, người hầu cũng chưa từng tận tâm như thế với tôi. Đôi tay đó chà cổ, hai vai, lưng, rồi chậm rãi tiến vào bên dưới…
Lúc đụng đến giữa đùi, tôi chấn động kịch liệt, anh giữ vai tôi, trấn an: “Đừng sợ.” Anh ta hít sâu, giọng nói như không đành lòng, “Chỉ rửa thôi, không đau đâu.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT