Ba tháng vừa qua tôi đã bị cô cô dạy dỗ, thân là nam tử phải làm sao lấy lòng đàn ông. Nhưng giờ đây, dưới thân người đàn ông này, những gì tôi học lúc trước đều không dùng được.
Vật cứng vừa tiến đến đã làm cả người tôi nóng bừng lên dưới tay ngài, nó chưa vào đến một tấc, tôi đã thấy người mình căng ra, ngài lại không cho tôi trốn, giống như muốn thân thể tôi nhớ kỹ giờ khắc này, một mực ghìm chặt eo lưng tôi, từ từ đẩy thẳng vào. Cô cô từng nói, huyệt Thao cũng giống âm hộ con gái, có thể tự ứa dịch trơn, cũng chặt khít hơn nhiều, chứa được nam vật của đàn ông, nhưng kích thước của ngài quá lớn, phần đầu nghiến qua thịt mềm, như muốn rút đi ba hồn bảy phách của tôi. Tôi chỉ hận không thể giãy thoát, ngài lại nắm mạnh hai tay tôi, khóa trước ngực tôi, “A…” Tôi kêu thất thanh sợ hãi, là do ngài mạnh mẽ đi vào, dùng sức đâm phần đầu vào trong, cuối cùng toàn bộ ngập vào.
Ngài ôm chặt tôi từ phía sau, thở dồn dập, toàn thân tôi run lẩy bẩy, chỉ cảm thấy thân mình bị vật gì lấp đầy, đau quá sức, nóng quá mức, suýt nữa đã lịm đi. Ngài ngưng vài nhịp, nắm cổ tay tôi đè lên phía vai, ấn tôi sâu xuống, động thân. Thấy vật nóng bên trong mình lùi ra ngoài phân nửa, tôi nhân dịp đó hít sâu, chưa kịp thở ra, ngài lại tiến vào, làm tôi run lên, vật mềm nhũn giữa hai chân cũng từ từ cứng lại.
Ngài giữ chặt vai không cho tôi trốn, cũng không cho xoay người, tôi phải quỳ sấp trước mặt ngài, cong thân dưới lên, thế thì ngài mới đi vào sâu nhất được. Tôi tuy là Thao nhưng thân thể khác với bình thường, eo quá hẹp, lối nhỏ kia sao chứa được vật to như thế, với tôi mà nói, mỗi lần tiến lên đau như đao cắt.
Hình như ngài cũng biết nhưng vẫn không dừng, tên đã lên dây, dù tôi đau đớn đến thế nào, cũng không được nương tình bao nhiêu.
Tôi cắn nệm giường, lờ mờ cảm thấy vật bên trong trương phồng thêm, ngài liên tục đưa đẩy vài chục lần đến khi mài miệng huyệt sưng đỏ, nước dầm dề tuôn, nhưng vẫn chưa vào đến nơi tận cùng. Ngài đột nhiên vặn tay tôi ra sau, bức tôi nâng eo lên. “… Á!” Tôi hít mạnh, đau đến suýt ngất.
Ngài dừng lại, hỏi: “Chỗ này à?”
Tiết Thao tương hợp, không cần chỉ dẫn thì Tiết vẫn tự nhận biết được kết, rồi tiến vào đâm thủng. Từ Trường Phong hỏi, mới làm tôi nhớ ra ngài vốn là người thường.
Hai mắt tôi đỏ hồng, thở hổn hển không nói nên lời, ngài lại ấn vào, tôi hét lên, nức nở khóc, run rẩy rên lên: “… Phải.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play