Hả?
Xuân Đào mở to mắt, lại bị nhìn thấy à?
Theo đạo lý thì từ thôn Bình An đến thôn Vĩnh Phú cũng không bao xa, trở về rất nhanh mới đúng!
“Mẫu thân, đừng thẹn thùng, chỉ có mấy người bọn con nhìn thấy mà thôi. Cha sợ đánh thức nương, cho nên đi rất chậm, còn bảo bọn con nói nhỏ, làm việc nhỏ tiếng lại, đừng đánh thức nương”
Nói xong, Tiểu Từ Phúc còn che miệng cười trộm.
Xuân Đào không nhịn được mà gương mặt đỏ bừng, chạy nhanh đến phòng bếp giống như chạy trốn.
Dương Đại Hà này, không nhanh chóng bế nàng về sớm một chút, lại bị ba cậu nhóc này nhìn thấy.
Còn bị hai người Từ Quý và Từ Phúc chê cười!!
Xuân Đào ở trong phòng bếp lùa cơm, cả khuôn mặt đỏ bừng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play