“Quốc có quốc pháp, gia có gia quy, tửu lầu cũng muốn có quy củ của tửu lầu. Ta không quan tâm Canh Côn có thật lòng ăn năn hay không, nhưng chỉ cần một lần bất trung với Khách Mãn Lâu thì Khách Mãn Lâu sẽ không hề thuê nữa. Không chỉ hạn chế với đầu bếp, còn có tiểu nhị rửa rau, nhóm lửa, ta hy vọng sau này không cần xuất hiện thêm hiện tượng ăn cây táo, rào cây sung tiết lộ công thức ra ngoài, uy hiếp đến việc kinh doanh của Khách Mãn Lâu nữa”
“Ta và Phàn quản sự đã thương lượng qua rồi, từ nay về sau tiền công của mọi người và doanh thu của tửu lầu sẽ liên quan với nhau. Chỉ cần mọi người làm việc dựa theo quy định, làm tăng doanh thu tửu lầu thì tiền công của các ngươi cũng sẽ tăng lên! Sẽ thực hiện từ tháng này! Còn những người ăn cây táo, rào cây sung, nếu các ngươi cảm thấy bên ngoài dễ kiếm tiền hơn, vậy thì mời đi không tiễn. Đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng ta cảnh cáo!”
Nói xong, Xuân Đào đảo ánh mắt sắc bén nhìn qua mọi người, làm đoàn người trong lòng “lộp bộp” một tiếng, không dám nhìn nàng.
Nhớ tới kết cục của Canh Côn, mọi người đều sôi nổi đánh lên mười hai phần tinh thần.
Phàn Quang Khánh đứng ở phía sau, chỉ là nhìn thấy bóng dáng của Từ Xuân Đào cũng làm ông cảm thấy khí tràng trên người Từ Xuân Đào vượt qua tuổi nàng nên có.
Khi Kiều Minh Huy đi qua cửa bếp, nhìn thoáng qua bên trong, vừa lúc nhìn thấy Từ Xuân Đào vén tay áo nói chuyện với mọi người.
Gần đây, hắn thường xuyên nhìn thấy nữ nhân này ở Khách Mãn Lâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT