Hứa Ngôn nhìn thoáng qua người Bào Thiện Tồn, cả người đều là bùn, ngoài ruộng chỉ có rắn nước, không có độc.
Khi ông ấy đến gần, nhìn vào bàn tay phải của Bào Thiện Tồn liền nói với Lưu quả phụ: “Đây không phải bị rắn cắn”
???
Lưu quả phụ khiếp sợ: “Không phải rắn cắn, vậy thì sao lại như vậy? Bàn tay đang tốt đẹp sao lại biến thành như vậy?”
“Vậy ngươi phải hỏi con trai của ngươi”
Nói xong câu này, Hứa Ngôn lập tức đi làm cơm sáng.
Nhìn quầng thâm ở dưới mắt Bào Thiện Tồn, thiết nghĩ chắc chắn buổi tối hôm qua không hề ngủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play