Tôi Là Bảo Mẫu Của Nhân Vật Phản Diện

Chương 4


3 tháng


Editor: Annie (hoaithao)

Địa ngục của Dieline bắt đầu từ lúc cô yêu Hugel Ambrosia.

Cô được định sẵn sẽ trở thành vợ của Công tước Ambrosia kế tiếp.

Khi còn nhỏ, ông nội cô đã hứa hôn cho cô với nhà Ambrosia.

"Tôi không trơ trẽn đến mức thèm muốn người phụ nữ của em trai mình."

Ethan Ambrosia, người trở thành Công tước, đã nói vậy và lưu tâm đến việc sử dụng phòng riêng ngay cả sau khi kết hôn với cô.

Dieline, người đã kết hôn với anh trai của người mình yêu, từ từ điên cuồng tự gặm nhấm bản thân.

Mặc dù Công tước không chạm vào cô, nhưng bụng Dieline vẫn to lên.

“Nếu Hugel, Hugel trở thành Công tước, tớ sẽ không đi xa đến mức này. Ethan Ambrosia, cái tên đáng nguyền rủa đó đã khiến Hugel của tớ...”

“Dieline, cậu hãy bình tĩnh lại đi.”

Sarah thở dài, ôm lấy Dieline, người đang lo lắng cắn móng tay.

Đây là sự khởi đầu của tấn bi kịch mà Sarah đã vô tình gây ra.

Tình yêu bi thảm và bất hạnh của Dieline, không tồn tại trong 'tương lai' mà Park Hyeyeon đã thấy, chỉ được mô tả trong 'Hoa của Bóng Tối' do Park Hyeyeon viết.

'Tớ muốn một tình yêu như mộng tưởng, Sarah! Một tình yêu mãnh liệt không bị ràng buộc bởi gia đình, trách nhiệm, con cái hay bất cứ điều gì khác! Tớ nghĩ rằng chạy trốn vì tình yêu cũng hay đấy. Một tình yêu nở rộ giữa bất hạnh. Thật tuyệt phải không? Còn gì lãng mạn hơn tình yêu bi thảm?'

'Thật sao? Nếu cậu xem những bộ tiểu thuyết tớ đang viết gần đây, cậu sẽ thay đổi suy nghĩ. Có một người có tình yêu thực sự rất bi thảm.'

'Thật sao? Tên của người may mắn đó là gì?'

'Tớ chưa quyết định.'

'Vậy cậu có thể dùng tên tớ. Tớ muốn trải nghiệm tình yêu đó, ngay cả trong tiểu thuyết của cậu. Nhớ cho tớ xem tác phẩm hoàn chỉnh sau này nhé, được không?'

'Umm… Được rồi, tớ hiểu rồi.'

Sarah, người không giỏi đặt tên, đã đặt tên Dieline cho nhân vật mẹ của nam chính như cô ấy mong muốn.

Cô cũng sử dụng tên của những người cô thấy trong tương lai.

Nếu cô biết rằng điều này sẽ gây ra bi kịch như vậy, cô sẽ không bao giờ làm. Sarah đã rất hối hận mỗi khi nghĩ đến khoảnh khắc ấy.

“Tớ xong rồi. Kết thúc của tiểu thuyết ấy. Nếu tớ thực sự chết như thế này, ngay cả cha tớ cũng không thể làm gì được. Nhưng mà Sarah, cậu có thể chăm sóc cho con tớ không?”

Giống như Dieline trong 'Hoa của Bóng Tối', dù có cùng tên nhưng cuộc sống, gia đình và tuổi tác khác nhau.

Người bạn quý giá của Sarah, Dieline, yêu người em trai, Hugel, không phải Công tước Ambrosia, và có một đứa con không nên có.

“Dieline...”

Sarah nhìn vào cái bụng tròn và lớn như của Dieline.

Theo 'Hoa của Bóng Tối', đứa con của Dieline sẽ là Claude Ambrosia, nhân vật nam chính trong tiểu thuyết.

“Sarah…, làm ơn. Nếu là cậu, cậu có thể ngăn chặn lời nguyền của con tớ. Vì thế, xin cậu..., tớ xin cậu. Nếu không có cậu, tớ không thể rời đi một cách thanh thản được.”

Nhìn Dieline đang tuyệt vọng cầu xin, Sarah đau đầu suy nghĩ.

Nếu cô không thể thay đổi tiểu thuyết và không thể quay trở lại thế giới kia, dù sao đi nữa thì, cô thà khôi phục nó, ngay cả khi điều đó có nghĩa là phá hủy thế giới này.

“Không phải bây giờ, nhưng nếu cậu muốn... Vậy thì được thôi. Tớ sẽ bảo vệ con của cậu.”

“Cảm ơn, cảm ơn cậu rất nhiều.”

Sarah ôm chặt lấy đôi vai đang run rẩy của Dieline, nắm tay cô và nghĩ.

Cô sẽ thay đổi số phận của thế giới này theo 'Hoa của Bóng Tối' do Park Hyeyeon viết.

Claude sẽ có đồng minh mạnh nhất.

Cô sẽ là bảo mẫu duy nhất có thể thoát khỏi lời nguyền truyền từ đời này sang đời khác trong nhà Công tước Ambrosia.

Từ giờ trở đi, 'Hoa của Bóng Tối' sẽ tạo ra một con đường đầy chông gai trong tương lai của đứa con Dieline.

'Tớ sẽ san bằng những chướng ngại vật đó.'

Sarah quyết tâm trở thành bảo mẫu của Claude Ambrosia.

Sarah mong chờ gặp Claude lần đầu và kiên nhẫn chờ đợi điều đó xảy ra.

Cô mất 6 năm để hoàn thành tất cả sự chuẩn bị cho tương lai của Claude.

Chịu đựng sự nôn nao muốn gặp đứa trẻ trong suốt thời gian này, cô đã rất hạnh phúc khi cuối cùng cũng gặp được cậu.

“Ha..., cậu đáng yêu hơn ta tưởng.”

Sarah che miệng và hít dài một hơi kinh ngạc.

Đôi má bắt đầu ửng hồng trên gương mặt trắng ngần của cô.

“...”

Claude run rẩy khi nhìn thấy điều đó. Cậu thay phiên nhìn vào gương mặt Sarah và bàn tay nhẹ nhàng của cô trước mặt mình.

6 tuổi.

Trong suốt cuộc đời ngắn ngủi của mình, đứa trẻ có thể làm bất cứ điều gì mình muốn.

Nhưng bây giờ mọi thứ không theo ý cậu chút nào. Đứa trẻ chỉ thấy bối rối với tình huống lạ lẫm này.

Vì vậy, cơ thể không tự chủ được, cậu đưa bàn tay nhỏ bé ra và nắm lấy bàn tay chìa ra của Sarah.

“Tốt lắm, Thiếu gia Claude.”

Đôi môi Sarah cong lên đầy mãn nguyện.

Cô cảm thấy như mọi thứ đã sai ngay từ đầu, nhưng khoảnh khắc khi cô gặp đứa trẻ quý giá này thực sự rất xúc động.

“Cuộc gặp mặt này thật tuyệt.”

Thật tuyệt!

Nghe câu nói của Sarah, Claude bỗng tỉnh lại.

Cậu giật mình và rụt tay lại. Sau đó cậu lảng tránh ánh mắt, bối rối và bắt đầu tìm kiếm ai đó để giúp đỡ.

“May, May!!”

“Vâng, vâng! Thiếu gia Claude!”

“Bảo người đó đi đi...! Mau lên! Đi đi!”

Claude nắm chặt váy của May và rên rỉ.

May, người đang run rẩy trước cánh cửa mở toang, nhìn Sarah toát mồ hôi lạnh.

'Vị trí Nữ bá tước mà Sarah Millen nhận được không phải bằng việc cưỡng ép. Hoàng đế biết rằng Sarah Millen là một ma pháp sư!'

Bây giờ May hiểu ý nghĩa lời nói của chủ nhân mình, Công tước Ethan Ambrosia.

[Toàn lực hỗ trợ Sarah Millen và không bao giờ được chống lại cô ấy.]

Ethan Ambrosia đã nói rằng ông sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm cho bất cứ điều gì xảy ra nếu cảnh báo trên không được tuân thủ.

May cuối cùng cũng nhận ra rằng thái độ trẻ con của mình đã làm phật lòng ai đó.

Một lần nữa, cô ta vừa là người mạnh mẽ vừa yếu đuối, tùy thuộc vào tình huống như thế nào.

Ngay bây giờ, kẻ mạnh là Sarah Millen và kẻ yếu là chính cô. Trong trường hợp này, cách tốt nhất là quỳ xuống và khóc lóc.

'Ah ah..., thật đáng sợ.'

May nhắm chặt mắt, nhớ lại gương mặt của Sarah và nụ cười đẹp như tranh vẽ trên gương mặt xinh đẹp đó đáng sợ đến nhường nào.

May quyết định cố gắng thuyết phục Claude, người dễ xử lí hơn.

“Th-Thiếu gia Claude. Đừng làm vậy, đến đây. Tôi sẽ ôm cậu.”

May giang tay về phía Claude, không giấu nổi giọng nói run rẩy của mình. Tuy nhiên, Claude lắc đầu dữ dội và khóc.

“Không muốn, không muốn!”

Lời nói không hiệu quả với đứa trẻ trở nên bướng bỉnh. Những giọt nước mắt trào ra ở khóe mắt đỏ mọng của cậu bắt đầu rơi xuống.

“Ôi trời. Thiếu gia Claude của chúng ta sao vậy? Làm ơn hãy gặp cô ấy và hòa đồng hơn đi. Được không? Nếu cậu không làm vậy, Công tước rất có thể sẽ tức giận!”

“Tại sao? Tại sao cha ta lại giận ta vì cô ấy?”

Tuy nhiên, trước lời của May, cậu chủ nhỏ dường như còn tức giận hơn.

Đôi má phúng phính của cậu run rẩy, đứa trẻ bắt đầu phát ra tiếng gầm gừ lần nữa.

Sarah nhắm mắt một lúc rồi mở mắt ra, cảm nhận sức mạnh của cây gậy mà cô đang cầm.

Hình ảnh một đứa trẻ nắm chặt ngón tay, cắn môi và những giọt nước mắt rơi xuống thật là đáng thương...

'Dễ thương quá.'

Thằng bé thật dễ thương.

Đối với May và những người hầu, sự bướng bỉnh của Claude có thể được ví như một tiểu quỷ.

Tuy nhiên, đối với Sarah, người đã yêu từ giây phút đầu gặp Claude, ngay cả hình ảnh đó cũng thật đáng yêu.

“Fufu.”

Một cảm giác hạnh phúc tràn ngập trên gương mặt Sarah, mỉm cười rạng rỡ khi nhìn đứa trẻ.

“...”

“...”

Những người khác nhìn cô với gương mặt khó hiểu.

Editor: Annie (hoaithao)


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play