Hai mắt thiếu niên ngập nước, khuôn mặt trắng nõn có vài vết xước do cành cây quẹt qua vì khóc mà ửng hồng, bỏ qua hết thảy chạy tới bên chủ nhân nó yêu nhất. Hình như Tư Hàn Tước bị thương ở chân, bước đi hơi lảo đảo nhưng cũng kiên định bước về phía nó.
Đoạn đường kia vừa xa lại vừa gần, mãi đến khi Đường Tiểu Đường bổ nhào vào lòng thì anh mới nghe thấy tiếng khóc tan nát cõi lòng.
“Cho anh cho anh cho anh! Có mấy Đường đều cho anh hết!” Đường Tiểu Đường khóc nức nở giống như cún con đi lạc, đầu nhỏ điên cuồng cọ tới cọ lui trong ngực Tư Hàn Tước, không biết cọ bao lâu mới cọ hết toàn bộ sợ hãi của mình.
Tư Hàn Tước ôm lấy thân hình đơn bạc của thiếu niên, mặt cũng bị thiếu niên cọ ướt nhẹp, Đường Tiểu Đường vừa dụi vừa cọ, chỉ kém điều vươn lưỡi liếm anh một cái bày tỏ lo lắng và yêu thương.
“Được rồi được rồi.” Tư Hàn Tước bất đắc dĩ đẩy nó ra một chút, ôm lấy mặt thiếu niên, ngắm gương mặt khóc tới chật vật lại đáng yêu kia, “Nói rồi đấy, mấy Đường đều cho anh hết.”
Đường Tiểu Đường hít mũi: “Vâng!”
Xe cảnh sát và xe cứu thương tới rất nhanh, Khương Vũ và Thôi Triết cũng gần như theo tới cùng lúc, đỡ Tư Hàn Tước và Đường Tiểu Đường lên xe cứu thương, Thôi Triết trình rõ thân phận rồi khẩn trương xem xét vết thương cho Tư Hàn Tước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT