Hương trà Ô Long trong phòng ngày càng nồng đậm, từng luồng chui vào xoang mũi, không xâm lược, không chiếm hữu, dịu dàng đến không thể dịu dàng hơn, không khí lại càng khô nóng thêm.
Bùm bùm, liệt hỏa bốc cháy.
Thi Viễn Đồng thực tự nhiên mà tỉnh lại, trong ánh mắt mang theo sương mù, ngốc lăng mà đối diện ánh mắt thâm tình của Thi Viễn Mộ.
Ánh lửa lưu chuyển trong mắt Thi Viễn Mộ, anh khàn giọng gọi tên Thi Viễn Đồng, đầu ngón tay nhẹ nhàng vén sợi tóc trên trán cậu, đặt ở chóp mũi nhẹ ngửi.
Là hương đào ngọt ngào.
Chỉ một động tác này, chân Thi Viễn Đồng lập tức mềm nhũn, đống bùi nhùi trong đầu lại càng thêm hỗn độn, chớp đôi mắt nhìn Thi Viễn Mộ, nhỏ nhẹ mà kêu một tiếng: “Anh ơi?”
“Đồng Đồng…”
Phía dưới Thi Viễn Mộ cứng đau, cố nén, mới khó khăn lắm không có trực tiếp muốn Đồng Đồng, anh còn phải xác nhận một sự kiện vô cùng trọng yếu.
Anh cầm quyển nhật kí từ trên bàn lên, mở đến trang kẹp bức ảnh kia.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play