Quá khứ từng có bao nhiêu kỉ niệm vui vẻ hạnh phúc, muốn nói không ngại chút nào là không có khả năng, Thi Viễn Mộ không muốn cùng hai người kia có bất luận tiếp xúc gì nữa. Tới trung tâm cứu trợ, anh nộp báo cáo giải thích trước đó mình mang Thi Viễn Đồng đi, cùng kết quả kiểm tra thai sản của cậu và hợp đồng của ba người kia.
Sau khi hiểu rõ sự tình, một đám nhân viên ở trung tâm cứu trợ đều trợn mắt há hốc mồm, bọn họ gặp qua án kiện kỳ thị ngược đãi Omega cũng không ít, nhưng vẫn như cũ vì hành vi của hai người kia mà cảm thấy giận sôi, trong đó một người nhịn không được hỏi: “Bọn họ thật sự là cha mẹ ruột của các cậu sao?”
“Đúng vậy.” Thi Viễn Mộ dựa vào lưng ghế, thần sắc có chút mỏi mệt, “Tôi chính mắt nhìn bà mang thai mười tháng rồi sinh ra Đồng Đồng.”
Nguyên nhân chính là vì như thế, Thi Viễn Mộ càng cảm thấy khó chịu không thể lý giải.
Anh không thể tưởng tượng, sớm chiều ở chung nhiều năm như thế, hai người kia vẫn giữ nguyên ý nghĩ lấy con trai mình làm công cụ cầu công danh lợi lộc.
Thi Viễn Đồng còn ngủ ở khách sạn, Thi Viễn Mộ không ở lại trung tâm cứu hộ quá lâu, xác nhận trung tâm cứu trợ đã lập án, anh vội vàng rời đi.
Thi Viễn Mộ lái xe hướng về khách sạn, trên đường vừa lúc đi qua xã khu hiện tại anh ở, do dự một chút rồi lái xe về nhà mình.
Lúc trước ra khỏi nhà, anh cũng dọn hết đồ của Thi Viễn Đồng ra, tuy anh đã mua cho Thi Viễn Đồng vài bộ quần áo, nhưng rốt cuộc vẫn là chưa đủ.
Về đến nhà, ở phòng ngủ, Thi Viễn Mộ tìm kiếm trong ngăn tủ thật lâu, mới tìm được một chiếc chìa khóa hơi rỉ sắt.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play