Sau khi dẫn Ôn Văn phân biệt xem vài món đồ, Cổ Đạo Thanh thở dài một tiếng nói: "Chỉ vì bắt giữ mấy thứ này mà hiệp hội đã tổn thất bảy vị thợ săn, trong đó có hai người là cảnh giới cảnh giới Đồng Hóa..."
Bảy vị thợ săn này, cộng với chi nhánh thành phố Khê Hồng bị toàn diệt thì Hiệp Hội Thợ Săn đã tổn thất tới mười mấy thợ săn, nhưng chỉ thu hoạch được một đống bộ phận không thể tiêu hủy.
Tất cả người nhà của thợ săn và nhân viên hỗ trợ chết đi sẽ nhận được trợ giúp của hiệp hội, nhưng phần trợ giúp này không thể nào làm người nhà bọn họ sống lại.
Thậm chí có rất nhiều người hi sinh vốn không còn người nhà.
Chuyện Ôn Văn có thể làm chính là mặc niệm vài giây đồng hồ, sau đó cố gắng tìm kiếm kẻ đầu sỏ chuyện này mà thôi.
Bản chất công việc của thợ săn chính là khai chiến với tất cả những thứ uy hiếp loài người, mà chiến tranh thì không thể nào không có người chết.
Ôn Văn im lặng mười mấy giây, sau đó chỉ cái hủ lớn như cối xay thịt nói: "Thứ này có thể đảm bảo giữ được những bộ phận này à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT