"Tóc, mắt, dây thanh... khi nãy thứ đó nhắm vào cô à?"
Ôn Văn nhìn về phía cống thoát nước, giọng điệu nghiêm túc hỏi Đào Thanh Thanh.
Đào Thanh Thanh chỉ sợi tóc ẩn trong con dơi trước đó: "Ừm, hình như nó muốn dụ tôi vào chỗ tối, không phải tôi khá cảnh giác thì suýt chút nữa đã trúng chiêu rồi, sợi tóc đó chính là thứ lưu lại."
Bàn tay Ôn Văn biến thành màu đen kịt, nhặt sợi tóc đang ngọ nguậy trên mặt đất, nó muốn chui vào trong găng tay của Ôn Văn nhưng không thể nào đâm thủng găng tay Tai Ách.
Sau đó Ôn Văn lấy ra một hộp kim loại nhỏ, để tóc vào trong hộp.
Hộp kim loại chưa chắc có thể hạn chế cọng tóc này, có lẽ cũng giống như túi dạ dày kỳ quái kia, nhưng ít ra có thể kéo dài một khoảng thời gian ngắn, không thể tiến vào trong trạm thu nhận, Ôn Văn tạm thời không có quá nhiều cách để hạn chế mấy thứ này.
Vốn Ôn Văn còn tưởng rằng túi dạ dày kỳ quái kia chính là đầu sỏ gây ra hiện tượng dị thường ở thành phố Khê Hồng, hiện giờ xem ra suy đoán của anh không hoàn toàn chính xác. Túi dạ dày kia có lẽ chỉ là một bộ phận của kẻ đầu sỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT