Đào Thanh Thanh sợ hãi, không phải bởi vì cột sáng kia, cho dù cột sáng kia quả thực có thể tạo thành tổn thương nhất định cho cô nhưng trong điều kiện cô đã có sự cảnh giác thì cũng không có gì đáng lo.
Làm cô cảm thấy sợ chính là cô hoàn toàn không hiểu được ý nghĩa của đòn tấn công đó, nếu kính lúp có thể phóng ra tia laser thì còn cần súng ống để làm gì nữa, Đào Thanh Thanh không hiểu được đòn tấn công kia tới từ đâu, lại không biết vì sao lại xuất hiện, giống như là một trò đùa hoang đường cứ vậy xảy ra ở trước mặt cô.
Nếu như dùng kính lúp nhìn mặt trời sẽ nhận tử vong, vậy thì có khi nào cô chỉ cần bước tới một bước thì mặt đất sẽ biến thành vực sâu không đáy làm cô rơi xuống hay không?
Một đứa bé dính phải một tia laser như thế, không chút nghi ngờ là sẽ phải tử vong, nhưng từ biểu hiện của đứa bé thì không hề giống người chết, hơn nữa phản ứng của những người khác cũng kỳ lạ đến đáng sợ.
Đào Thanh Thanh nuốt một ngụm nước bọt, khiếp sợ nói với Ôn Văn: "Ngài có thấy không, thị trấn này có vấn đề, vấn đề rất lớn!"
Ôn Văn nghi ngờ nhìn sang nói với cô: "Tôi thấy cái gì, đám nhỏ lén sờ cô một chút mà thôi, cô là Vampire thì không nên nhỏ mọn như vậy, phải rộng lượng một chút."
Đào Thanh Thanh trừng to mắt, người bình thường không cảm nhận được khác thường thì cũng thôi đi, ngay cả Ôn Văn cũng không cảm nhận được sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT