Ôn Văn ăn ngấu nghiến, hàm hồ nói: "Ông nấu ăn ngon hơn tôi tưởng nhiều, không hề thua kém đầu bếp ở tổng bộ hiệp hội."
Moyadi tự hạo nói: "Đương nhiên, tôi là người có ba sở thích lớn, ảo thuật, cưỡi mô tô, làm cà ri, trong ba sở thích này tôi tự cảm thấy mình không thua bất cứ ai cả."
Sau khi hai người ăn xong, Moyadi cũng gọi những người khác tới ăn cơm, vừa nghe nói tới ăn cơm thì nhóm nhân viên thu nhận lập tức bỏ lại mọi tiếc, chen chúc tới tụ quanh cái nồi lớn.
Thậm chí Ôn Văn còn nghi ngờ bọn họ chịu cưỡi mô tô chung với Moyadi cũng là vì Moyadi làm cà ri ăn ngon...
Mà Moyadi thì dẫn Ôn Văn đi tới chỗ nhóm nhân viên hỗ trợ làm việc trước đó, cẩn thận kiểm tra bản báo cáo điều tra mà bọn họ viết.
Sau khi xem xong thì Moyadi thở dài một hơi, nói với Ôn Văn: "Thì ra là vậy... bây giờ tôi đã biết ảo cảnh này rốt cuộc là gì rồi."
"Mau nói cho tôi nghe." Ôn Văn vội vàng hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT