Sau khi xác công thành sư bị phi kiếm chọt thành đồng nát, Ôn Văn miễn cưỡng lấy đi vài miếng da lông có thể miễn cưỡng sử dụng, rút răng nanh và móng vuốt xong thì không thèm quản nữa. 
Cơ thể của nó cứng rắn như thế có thể chế tạo được một vài món đồ tốt dùng để phòng ngự. 
"Cứu tôi... cứu tôi với." 
Âm thanh nữ giới yếu ớt mơ hồ truyền tới, lập tức hấp dẫn sự chú ý của Ôn Văn. 
"Đây là âm thanh của nhân loại, núi Tề Linh sao lại có thể có nhân loại chứ..." 
Lúc kết giới bị phá quả thực có vài chục chiếc xe cộ đi ngang ở gần đó bị quái vật tấn công, trong đó có vài người sống sót ở nơi này thì cũng không có gì kỳ quái, nhưng sự việc đã qua quá lâu rồi, nhân loại làm sao có thể sống sót được tới bây giờ. 
Mặc dù trong lòng vẫn còn nghi vấn nhưng Ôn Văn vẫn cắm một cây thương dài ở gần xác công thành sư, sau đó lập tức đi tới vị trí phát ra âm thanh kia. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play