Đi sâu vào trong rừng rậm một hồi thì Ôn Văn dừng lại, nhíu mày, cảm giác bị theo dõi lại xuất hiện, người này đúng là cố chấp mà. 
Chẳng qua muốn theo thì cứ theo đi, chỉ cần Ôn Văn không tiến vào trạm thu nhận ở trước mặt hắn, tin rằng hắn cũng không tìm ra sơ hở của Ôn Văn. 
Ngược lại bởi vì có kẻ này theo dõi, Ôn Văn hành động trong rừng lại càng an toàn hơn, chỉ là không thể kéo quái vật vào trong trạm thu nhận làm Ôn Văn cảm thấy tiếc nuối. 
"Nếu không bắt được quái vật thì kiếm một ít nguyên liệu mang về vậy, lần trước tới đây có rất nhiều thứ không thể mang đi, nhưng đối với mình bây giờ thì nơi này chính là kho tàng!" 
"Kế tiếp tôi muốn bắt đầu săn thú, liệu ông có theo kịp không, nếu theo kịp thì cứ để ông theo, chẳng sao cả." 
Ôn Văn bay vút lên không trung, tay xòe ra, một cây thương dài lập tức bay tới trong tay anh. 
Sau đó Ôn Văn nhắm mắt lại, bắt đầu cảm nhận đám quái vật ở gần đó có hơi thở của ánh sáng xanh. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play