Hoa Manh không chút biến sắc rũ mắt xuống, hiện tại vẫn chưa phải lúc. 

Nhóm phi tần ở trong cung Triều Hoàng của thái hậu chưa được bao lâu đã lui xuống. Trừ trưởng công chúa cứ ì ạch ở chỗ này muốn thái hậu ban cho ái nữ một thân phận, nhìn các nàng không vừa mắt, nói gần nói xa đều là muốn đuổi người ra ngoài thì thái hậu lại muốn nhóm Hoa Manh các nàng nhanh chóng trở về điều dưỡng thân thể, nhanh chóng sinh hoàng chắt cho bà. 

Hoa Manh đi ra ngoài Triều Hoàng cung liền thấy Uyển tần cũng ở Tước Linh cung đang đứng chờ nàng ở ngoài điện. 

Uyển tần có phong hào, lại vào cung sớm hơn Hoa Manh nên tất nhiên nàng phải hành lễ vấn an, cười nói: "Tỷ tỷ đang chờ ta sao?" 

Tính tình của Uyển tần rất hợp với phong hào Tĩnh An đế cho nàng, là một nữ tử dịu dàng, dù dung mạo không quá xuất sắc nhưng ý cười luôn bên môi lại hết sức đả động lòng người. 

"Muội muội mới vào cung, tỷ tỷ sợ ngươi chưa quen nên chờ ngươi cùng một chỗ." Uyển tần nói xong, nhìn dáng vẻ thanh tú động lòng người của Hoa Manh, nghĩ tới dáng vẻ vừa bật lại trưởng công chúa của nàng ấy, nhịn không được cười ra tiếng, nói: "Biểu tỷ đã truyền tin bảo ta chiếu cố ngươi nhiều hơn, không nghĩ tới tính tình của ngươi lại như thế." 

Nghe Uyển tần nhắc tới "biểu tỷ", Hoa Manh mới mơ hồ nhớ lại hình như biểu muội của trưởng tức của sư công Lâm thượng thư đã tiến cung chín năm trước. 

Thấy mặt mày Uyển tần có mấy phần giống với trưởng tức của sư công, nàng đột nhiên cũng không biết nên xưng hô như nào. Ấn theo bối phận bên phía sư công, Uyển tần chính là trưởng bối của nàng. 

Uyển tần đã hai mươi bốn tất nhiên biết được Hoa Manh đang suy nghĩ gì, nàng giơ tay nhéo nhéo gương mặt căng cứng vì khó xử của đối phương, trêu ghẹo nói: "Muội muội không cần khó xử, bây giờ chúng ta cứ gọi theo bối phận trong cung đi." 

Có lời này, Hoa Manh tự nhiên sẽ không khó xử nữa. 

Hai người vừa đi vừa nói chuyện, sau khi về Tước Linh cung, Uyển tần mới nói về những thế lực hiện tại ở trong cung cho Hoa Manh biết. 

"Phi tần có vị phần cao nhất hiện tại chính là trắc phi lúc trước của hoàng thượng, hiện giờ đang là Tề phi, ngụ ở Thiên Nga cung. Tính tình nàng kiêu ngạo, sau này có thể không trêu chọc nàng thì tốt nhất là không nên. Như Phi mới tiến cung ba năm trước, dung mạo xuất sắc, mới vào cung đã có tần vị ngụ ở Bạch Lộ cung, trước kia hoàng thượng tới cung của nàng khá nhiều lần. Còn có Oánh tần cùng tiến cung với ta, tính tình rất vui vẻ, giờ đang là nương nương ở chủ điện Tam Thanh cung. Chờ lúc nào có dịp, ta sẽ dẫn muội tới tìm nàng ấy trò chuyện." 

Uyển tần chỉ nhắc tới ba người này nhưng trong hậu cung không chỉ có ba người đó. 

Trước lúc Tĩnh An đế đăng cơ đã có một trắc phi cùng mấy thị thiếp, ba lần tuyển tú lần trước đã chọn tầm hai mươi tú nữ nhưng hôm nay, trừ ba vị được nhắc tới cùng chính bản thần Uyển tần, những người khác hoặc không thể bò lên vị phần cao hơn, hoặc là hương tiêu ngọc vẫn. 

"Còn lại quý nhân cùng thường tại đáp ứng không có nhiều, trong Tước Linh cung cũng chỉ có hai chúng ta, coi như thanh tĩnh." 

Hoa Manh lập tức minh bạch ý tứ của Uyển tần. Nàng biết dù Tĩnh An đế rất vội vàng chuyện hoàng tự nhưng không giống tiên đế lúc trước cứ liên tiếp nạp tú nữ vào cung. Tăng thêm nhân khẩu tú nữ lần tuyển tú năm nay, hậu cung của y còn chưa tới ba mươi người. Nhìn thì có vẻ không ít nhưng tới hôm nay, số lượng người còn sống cũng chỉ có mười mấy người. 

Mười mấy người, hiện tại mỗi tháng có thể nhìn thấy Tĩnh An đế trừ năm phi tần mới tiến cung thì cũng chỉ còn ba người kia cùng Uyển tần. 

Nói xong những việc này, Uyển tần còn muốn nhắc tới những điều kiêng kị của Tĩnh An đế để Hoa Manh tránh nhưng ai ngờ, đồ đệ của đại thái giám Ngụy Phú Quý bên cạnh Tĩnh An đế - Tiểu Giang Tử lại tiến vào Tước Linh cung. 

"Hoàng thượng khẩu dụ tuyên Hoa tần tới Phượng Lâm cung theo hầu." 

Nghe thấy thế, Uyển tần nhìn về phía Hoa Manh, có chút bận tâm, không biết có phải mấy lời sáng nay ở Triều Hoàng cung của nàng bị hoàng thượng biết được không. 

Trải qua mấy năm nay, tuy nàng biết hoàng thượng không thích trưởng công chúa nhưng dù sao ả cũng là tỷ tỷ của hoàng thượng, mà mẫu thân thân sinh của ả đã nuôi hoàng thượng mấy năm. 

Nhìn ánh mắt lo lắng của Uyển tần, Hoa Manh không hề hoảng sợ. Trong tâm nàng rất rõ ràng đối với người tỷ tỷ này, Tĩnh An đế cực kì không có hảo cảm. Có điều nghĩ tới việc mình phải đi hầu ngủ, nàng có chút do dự, không biết có nên cho y uống linh tuyền không. 

Hôm nay nàng đã đắc tội trưởng công chúa, nếu không sớm mang long thai, với tính toán kiếp trước của trưởng công chúa, liệu chuyện đó có lần nữa phát sinh không?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play