Ariel đờ đẫn nhìn Sulin.
Người bị đánh thức dậy tất nhiên sẽ không có vẻ ngoài tươi tắn gì, trong mắt của trùng tộc yếu ớt và thấp kém này là sự bực bội và mệt mỏi khó che giấu. Ariel chưa từng để ý đến cảm xúc của bất kỳ trùng tộc nào, gã cũng chưa từng cần phải quan tâm đến những trùng tộc khác, bởi vì hầu hết chúng đối với một sinh vật như Ariel đều giống nhau, sự khác biệt duy nhất của chúng chỉ là “có thể ăn” và “không thể ăn”.
Nhưng Sulin dường như lại khác.
Nhìn vẻ mặt tệ hại của chàng thanh niên lúc này, Ariel cảm thấy vô cùng bồn chồn và lo lắng.
Gã nghĩ mình nên nói gì đó, ít nhất là không đứng im lặng trước mặt Sulin như một kẻ ngốc. Gã còn nhớ rất lâu trước đây, Đại tư tế từng khinh bỉ nói với gã:
[Hãy thu lại cái vẻ mặt như đang mộng du của ngài đi, Ariel, nó khiến ngài trông thật ngu ngốc.]
Ariel không muốn tỏ ra ngu ngốc trước mặt Sulin.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT