Khi ánh vàng bình minh đầu tiên trút xuống, trong lòng ngực rồng vàng nhỏ đang ôm quả trứng trắng ước chừng to bằng đầu cậu, " lạch cạch lạch bạch" chạy về phía cửa hang.
Theo ý nghĩa nào đó, hai vợ chồng rồng nước đều mang ý xấu trong mình, đều đưa mắt về phía nơi phát ra âm thanh, lại xem một chút liền choáng váng.
Ánh nắng ban mai trong trẻo, khẳng khái rải trên lớp vảy của rồng vàng nhỏ, tựa như tấm thảm vàng lấp lánh trải trên mặt hồ tĩnh lặng, mỗi một khúc xạ ánh sáng đều tươi đẹp rạng rỡ. Đường cong cơ thể duyên dáng theo bước chuyển ánh sáng lấp lánh, những bước đi nhỏ nhắn thật sự rất đáng yêu, động tác nhanh nhẹn mang theo ánh sáng phản lại giống như ánh sáng tuyết đập lên mũi tên sắc bén.
Đúng là ánh sáng vàng rực rỡ mà loài Rồng yêu nhất.
Nhưng loại chuyển động mang theo tĩnh lặng ấy, tựa như cành non mềm nhất vào đầu mùa xuân có tràn đầy sức sống, vô hình trung càng khiến họ càng mê muội.
Rico nuốt nước miếng mau chảy tới xuống mặt đất, quả quyết bước tới, nhiệt tình nói: " Sill thân ái của tôi, còn có chuyện gì tôi có thể giúp không?”
Bước chân của Sill dừng lại.
Cậu ôm quả trứng, thật cẩn thận quay người lại, nghiêm túc liếc mắt xem con rồng cái nước đang háo hức nhìn mình, ôm một chút mong đợi: "Em vẫn còn rất nhiều nghi vấn chưa được giải đáp, bạn của tôi".
Đôi mắt Rico chợt sáng lên.
Cô vỗ ngực, trịnh trọng nói: “oh, cục cưng nhỏ của tôi, chị sẵn sàng dùng trí thức khiêm tốn của chị giải đáp nghi vấn trong lòng em."
Bị giành trước một bước - Walter, cũng sải bước nhanh chóng mà chạy tới, vừa muốn mở miệng, đã bị một loạt câu hỏi của Sill chặn lại: “Ở trong kí ức truyền thừa mà em nhận được, ngay cả Thần Rồng anh minh cơ trí cũng không có cho đáp án về những nghi vấn đó. Em hy vọng mình có thể biết được trứng rồng phải mất bao lâu mới phá xác được, môi trường sống yêu thích của rồng nhỏ là gì? Rồng con có nhu cầu ẩm thực đặc biệt nào không......?"
Rồng vàng nhỏ cùng lúc hỏi ra mười mấy vấn đề, nhìn hai con rồng nước trước mặt nghẹn họng trân trối, trong lòng cậu đã biết đáp án.
Tuy rằng cậu có chút thất vọng, nhưng vẫn tri kỷ cho đối phương bậc thang đi xuống: “Tuy rằng em rất muốn biết mấy đáp án về những vấn đề này, nhưng Thần Rồng vĩ đại không cho em biết, hẳn là Ngài ấy mong chúng ta tự đi tìm đáp án, đúng không."
Rico chớp mắt, hồi lâu mới nhận ra ý đồ của cận: “A, Sill nè, chẳng lẽ là em muốn, muốn...ấp trứng sao?"
Một câu nói đơn giản lại làm cô kh·iếp sợ, làm cô hồi lâu mới nói xong.
Walter cũng bị sốc.
Anh ta khó xử mà nhìn chằm chằm một lúc những quả trứng kia, rồi uyển chuyển khuyên nhủ: “ Sill thân mến, điều này cũng quá kỳ lạ.”
Kỳ thật trên thực tế ở trên Đảo Rồng, cũng có trường hợp rồng cái bắt chước những cách ấp trứng của ma thú để trực tiếp nuôi dưỡng hậu duệ của chính mình.
Nhưng hầu hết trong số họ căn bản chịu không nổi sự chờ đợi trong thời gian nhàm chán, rất mau liền bị thúc đẩy do kì động dục mang lại, họ chấp nhận việc bạn tình mới theo đuổi mà bỏ trứng lại rồi rời đi.
Một số kiên trì, cuối cùng cũng bởi vì không đợi được đến động tĩnh, nhận ra đây chỉ là quả trứng chết, cảm xúc buồn bã mà tự nguyện từ bỏ.
Walter phát sầu mà gãi gãi cái vảy sau gáy.
Ngay cả rồng cái đã đẻ trứng cũng không thể làm được chứ đừng nói đến Sill, một rồng giống đực không thân cũng chẳng quen, còn chưa trưởng thành, hay vẫn là rồng có thuộc tính khác?
Dù có nhìn thấy thế nào, cái sự kết hợp này này đều không thể làm người tưởng tượng.
“Nhưng là, cuộc đời chúng ta dài như vậy, cũng phải làm thứ gì đó để vượt qua chứ." Sill biết quyết định của mình khẳng định bọn họ sẽ không hiểu, cậu nhẹ nhàng đưa ra một lí do để họ dễ dàng chấp nhận hơn: " Chỗ ở là bản thân em lựa chọn, vựa vặn chúng nó lại đáp ở cửa nhà em, tương đương với cho em một phương pháp giết thời gian. Mà đối với chúng, dù em không có thành công thì cũng chẳng mất cái gì."
Về phần trứng rồng, dù môi trường hoàn cảnh cậu cung cấp có tệ đến đâu, thì cũng không tệ hơn so với để chúng nó nằm giữa những cành lá khô héo.
Sill cụp mắt xuống, nhìn quả trứng trong lòng mình hơi thở sinh mệnh đã trở nên dần dần ổn định, nhẹ giọng nói: “Người có quyền lựa chọn là em, chứ không phải chúng nó.”
Hành động dẫm nứt quả trứng kia của cậu đã cho cơ hội.
Cậu đã có được điều kiện ưu việt như vậy, vì cái gì không thể cho những quả trứng từng giống mình bị bỏ rơi một cơ hội?
Kỳ thật Sill từng có suy đoán, thói quen vứt bỏ trứng của loài Rồng, có thể là do quy tắc tự nhiên đối với sinh vật mạnh mẽ này, cũng là hạn chế số lượng lớn chủng tộc do việc thiên vị của Đấng tạo hóa.
Điều đó không quan trọng.
Suy cho cùng, cậu chưa từng có ý muốn thay đổi bản chất của loài Rồng, phá vỡ sự cân bằng của tự nhiên. Cậu chỉ đơn giản là muốn làm điều gì đó trong khả năng của mình, vừa vặn giúp được quả trứng vô tình đụng trước mặt cậu.
Lời nói nhẹ nhàng, nhưng vợ chồng rồng nước vẫn là nghe hiểu rồi.
Chỉ là bọn họ không thể hiểu cách làm của rồng vàng nhỏ mà thôi.
—— nhưng trong mắt họ, việc độc lập của con rồng vàng nhỏ như vậy, mười phần mị lực là được.
“Nhưng là.” Rico mơ hồ cảm nhận được cảm xúc trùng xuống của Sill, có chút lùi lại, nhưng trước khi rời đi cô muốn đưa ra một lời thuyết phục cuối cùng: “ Về những nghi vấn của em trước đó, trước nay đều không có con rồng nào biết đáp án cả. Hơn nữa, quả trứng mà em ôm kia, nói không chừng đã là trứng chết. Nếu là không có rồng con nào nở ra, chẳng những phí mất thời gian của em, còn sẽ rất đau lòng."
Rico không khỏi nhớ tới Colin, người bạn thân của cô, từng bỏ ra thời gian một trăm năm, cuối cùng phát hiện quả trứng kia đã chết lại vì thế mà quá đau lòng, lựa chọn hoàn toàn chìm vào giấc ngủ vĩnh hằng.
Điều đó khiến cô buồn một thời gian.
So với một quả trứng không biết bị con rồng vào vứt bỏ, Rico càng quan tâm đến Sill, một rồng có vẻ xinh đẹp lại bí ẩn, làm cô yêu thích ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Vạn nhất nếu Sill cũng giống như Colin thì sao?
Sau khi nghe được lời này, Sill nhìn cô có chút khó hiểu.
“Sẽ không có loại việc này xảy ra, ít nhất thì hiện tại, quả trứng này vẫn còn sống."
Cậu nói chắc chắn, thấy vẻ mặt Rico vẫn lo lắng, cậu dứt khoát tiến gần Rico, làm cho hai đầu rồng nước có thể tiếp xúc trực tiếp đến quả trứng.
Cậu kiên nhẫn giải thích: “Đường hoa văn trên quả trứng tuy rằng rất nhạt, nhưng nó vẫn còn sáng, hơn nữa nếu dùng ma lực nguyên bản để cảm nhận, thì cũng có thể cảm nhận được sức sống của đứa nhỏ này."
—— nó không muốn ch·ết.
Mặc dù nó bị chôn vùi dưới tầng tầng lớp lớp cành lá khô, bị bao bọc bởi cái lạnh cùng với mùi thối rữa và không thấy được ánh sáng, nhưng nó vẫn kiên trì, không muốn chết đi một cách dễ dàng.
Có lẽ, ngay cả khi Sill không làm gì, sự kiên cường của nó cũng sẽ có cơ hội phá xác thuộc về mình vào mùa hè sắp tới trên Đảo Rồng.
Ở trong mắt cậu, quả trứng này tuy rằng bị bỏ rơi ngoài tự nhiên thời gian dài, nhưng lại mang cảm xúc phong phú nhất.
—— tiền đề là âm thanh " bốp" hồi trước truyền đến trong tâm trí cậu, thật sự là phản hồi của trứng, chứ không phải do cậu tưởng tượng ra.
Rico: “……”
Sự bối rối của cô không bởi vì câu nói này thuyên giảm, ngược lại trở nên tệ hơn.
Theo lời của Sill, cô phát phiền mà quan sát quả trứng lớn màu trắng được rồng vàng nhỏ cẩn thận lau chùi đến sạch sẽ này, nghĩ thầm có hoa văn gì đâu?
Những con rồng cái có kinh nghiệm đẻ trứng đều biết rõ ràng, đường hoa văn chỉ xuất hiện trong thời gian ngắn ngủi khi quả trứng vừa mới rời khỏi cơ mẹ, lúc sau từ vẻ ngoài xem ra nó cũng chỉ là quả trứng to màu trắng bình thường.
Huống hồ, sử dụng ma lực nguyên bản để cảm nhận sức sống là cái gì?
Sức mạnh của ma lực nguyên bản là không thể rời khỏi cơ thể, chỉ cung cấp được cho hồ ma lực của chính nó, làm sao có thể cảm nhận được sức sống bên ngoài?
Tội nghiệp Sill, có lẽ không chừng giống như Colin trước đó, muốn ấp trứng đến điên rồi.
Chỉ là trước đó Colin là rồng đẻ ra quả trứng kia, mà việc cô ấy chịu sự ảnh hưởng là điều dễ hiểu, nhưng mà Sill sao lại đối với quả trứng nhặt được chấp nhất như vậy chứ? Cư nhiên có thể sinh ra ý tưởng quái lạ như vậy.
Nhất định là bởi vì cậu quá đơn giản tốt bụng, trái tim ngọc ngà tong sáng lộng lẫy, mềm mại như vậy, đến mức khiến cậu đối kẻ hèn một quả trứng đều nổi lên tràn ngập sự thương xót.
Nghĩ đến đây, Rico nhìn đến quả trứng trên vỏ không có xuất hiện bất kì đường hoa văn nào, cũng chẳng cảm nhận được đến cái gọi là sinh cơ, cùng Walter liếc nhau, quyết định lùi lại một bước.
Giọng điệu của cô chậm lại, nói với Sill : “Được rồi, Sill, chị nghĩ đến lời em nói là có lý. Vậy sau này em sẽ từ chối bạn......Bây giờ chúng ta chắc hẳn là bạn, phải không? Bọn chị cũng muốn đến thăm em? Chị muốn thấy cách em ấp trứng, cũng rất sẵn sàng giúp em lúc cần. Hơn nữa, chị đảm bảo, khi nào chị đẻ trứng, nhất định sẽ đem quả trứng đó tặng cho em."
Sau khi nói xong, Rico rõ ràng cảm giác ra được khí tức xa cách ttrên người rồng vàng nhỏ tan biến, thay vào đó là ý tốt ấm áp .
Tựa như mới vừa qua ánh sáng bình minh, bước vào tới ánh sáng Mặt Trời buổi sáng như vậy, phơi vảy làm rồng có cảm giác ấm áp, lại có cảm giác thánh khiết trong sáng.
“Tất nhiên rồi, nếu là không chê phiền, em rất vui khi làm bạn cùng hai anh chị .” Sill chớp mắt, lộ ra vẻ mặt được yêu thích lại vừa mừng vừa lo : “Rico, Walter thân mên. Hai người là con rồng nước xinh đẹp và ưu nhã nhất mà em thấy."
—— mặc dù cho đến nay cậu chỉ gặp được hai con rồng nước này.
Sill cũng không coi trọng câu nói cuối cùng sẽ đem trứng tặng cho mình của Rico là sự thật, chỉ theo ý muốn cọ cọ thân mật vào chóp đuôi của họ.
Sấn trong lúc bọn họ còn mê đắm, cậu dứt khoát mang theo quả trứng mới đi vào hang.
“Chao ôi.”
Rico nhìn chăm chú vào bóng lưng của cậu, vừa cảm nhận được sự ngọt ngào khi được thân mật với rồng vàng mà cô yêu quý, lại cảm thấy buồn khi tận mắt chứng kiến đến rồng vàng nhỏ lạc lối.
Cô chạm vào vai Walter với vẻ mặt ngưng trệ: “Chúng ta đi trước xem có thể tìm được Dix hay không. Nói không chừng anh ta đã trở lại? Chúng ta có thể hỏi chút anh ta về Sill xem xem chuyện này rốt cuộc là chuyện như thế nào.”
Dù sao thì Sill cũng là do Dix mang về tới Đảo Rồng, có lẽ Dix sẽ càng hiểu hơn về rồng vàng nhỏ của bọn họ?
E rằng chỉ có Thần Rồng vĩ đại mới biết được những khái niệm kì lạ mà loài người truyền vào đầu Sill !
Walter gật đầu, nói: “Hơn nữa, anh sao có thể chịu đựng nổi khi Sill ở nơi tồi tàn như vậy? Nếu là cậu ấy nhất quyết ở núi Hoa Hoa, chúng ta phải mang đến cho cậu ấy một ít đá quý, lại giúp cậu ấy mở rộng hang ổ mới được."
Hai vợ chồng rồng nước đạt được sự đồng thuận, thảo luận vài câu ngắn gọn, liền cùng nhau bay về phía đồng Đảo Rồng, nơi hang ổ của Dix.
Lúc này Sill, lại vướng vào rắc rối nhỏ không ngờ tới.
Ban đầu cậu chỉ nghĩ đối với quả trứng sau này, chỉ cần thêm cái hố khác gần hai quả trứng trước đó cùng nhau gia nhập là được, như thế có thể cùng chung ma thuật ánh sáng và lửa.
Ai có thể ngờ rằng ngay khi cậu đặt quả trứng bên cạnh hai quả trứng có hoa văn hình ngọn lửa, độ sáng hoa văn của hai quả trứng thổ dân đột nhiên tăng lên, lóe sáng, hơi thở sự sống bên trong truyền đi với một dao động không nhỏ.
So sánh với của trứng mang hoa văn lốc xoáy màu lam vẫn im lặng như trước, cũng không phản ứng dữ dội như hai quả trứng đến trước.
Tuy nhiên, sau khi có so sánh trực quan, Sill mới phát hiện nó so với hai quả trước lớn hơn hai vòng.
Chẳng lẽ các thuộc tính tương khắc sao?
Sill đoán dựa qua màu sắc và kiểu dáng hoa văn trên vỏ trứng.
Bởi vì khi hai quả trứng này bị mẹ bỏ rơi, cậu vẫn còn trong giai đoạn tiêu hóa kí ức truyền thừa, căn bản không nghe được động tĩnh nào từ thế giới bên ngoài, tất nhiên là cậu không có chính mắt nhìn thấy thủ phạm bỏ rơi hai quả trứng này.
Nhìn từ đường hoa văn ngọn lửa trên vỏ trứng, cậu nghĩ rất có thể là rồng có thuộc tính lửa.
Về phần quả trứng mới được cậu nhặt được này, có đường hoa văn lốc xoáy màu xanh lam, theo suy đoán của cậu nếu không phải gió thì cũng là nước.
Ý nghĩ lười biếng biến mất, Sill cũng không có quá chán nản: ngay cả người nông dân nuôi gà đều không thể lười biếng, chứ đừng nói đến việc lần đầu tiên nuôi dưỡng rồng.
Nếu chúng không thể chung sống hoà bình, cũng chỉ có thể tách ra ấp riêng.
Sill ôm quả trứng mới tới lui ra khoảng năm sáu bước, hai quả trứng hệ lửa lập tức trở nên im lặng.
Cậu đào cái hố nhỏ ngay tại chỗ, khống chế phát ra ma thuật lửa, cho đến khi nghe được âm thanh "bốp", mới yên tâm.
Bất quá, nếu đây thật là thuộc tính nước……
Sill chớp mắt, bỗng nhiên một cảm hứng chợt sáng.
Cậu múc một ít nước đổ vào hố đá dưới đáy quả trứng, tạo thành một vũng nước nhỏ, lại đem nước đun nóng một chút, tiếp theo cẩn thận bỏ trứng vào.
Khoảnh khắc đáy trứng vừa ngâm vào trong nước, ba tiếng " bốp ba bốp" như đang hát vô cùng rõ ràng truyền vào trong đầu cậu.
Quả trứng có hoa văn màu xanh làm lúc còn trong trứng cũng đã lộ ra tiềm năng trở thành máy nói truyện trong tương lai, âm cuối lúc này rõ ràng đang vểnh lên vui sướng, vô cùng vui vẻ.