Mới vừa đến, liền dẫm phải một quả trứng rồng, khiến nó nứt ra một vết nhỏ.

—— cậu có khả năng muốn xong đời.

Sill cố sức suy nghĩ mà bình tĩnh lại.

Cậu chậm rãi di chuyển chân ra xa phạm vi trứng, đơ một lúc sau, cậu quyết định ngồi xuống cẩn thận kiểm tra vết nứt của trứng. 

Sự may mắn trong lòng đã bị dập tắt, vừa rồi quả nhiên không phải ảo giác của cậu, sự thật trước mắt chính là chứng cứ phạm tội. 

Sau khi nghiêm túc xem xét kĩ, thực mau kết luận ra khiến cậu cảm thấy phức tạp : nứt là thật sự bị nứt, nhưng không sâu, liền giống da người bị trầy xước một chút, ít nhất theo ý kiến của cậu, kết cấu vỏ trứng không có chân chính bị hư, rồng nhỏ bên trong vẫn còn sống. 

Có lẽ là bởi vì lõi ma lực xuất phát từ máu của chủng tộc nên cậu vẫn có thể cảm nhận được hơi thở sinh mệnh mỏng manh từ quả trứng mà dưới tình huống không cần ai dạy.  

Điều này cũng ý nghĩa, hai quả trứng xui xẻo xuất hiện trước cửa nhà cậu không phải trứng của dã thú khác, mà là trứng của con rồng bất cẩn. 

Sill tự an ủi bản thân hết sức có thể: Tốt xấu ít nhất cậu không có vô tình một chân dẫm ch·ết con của chủng tộc mình, tuy rằng cậu pham sai, nhưng đại khái cậu còn có thể được chuộc lỗi ? 

Không biết khi nào con rồng bất cẩn kia tới đòi công lý. 

Nghĩ đến chính mình mới đến, liền lâm vào sự việc đau đầu này, cảm xúc của Sill thập phần uể oải.

Sau khi cảm xúc chán nản qua đi, cậu liền ý thức được một điểm không thích hợp.  

Dù có không cẩn thận đến đâu, rồng kia cũng không có khả năng một lần liền thả xuống hai quả trứng ngay cửa hang mình, phải không? 

Sill cau mày.

Sau khi lấy lại lý trí, cậu càng nghĩ càng không thích hợp, cho dù là cậu đem ký ức trong đầu đọc lại vài lần, cũng không tìm được bất kỳ thông tin nào về việc ấp trứng nuôi chim con. 

Là ký ức của cậu sai sót, hay vẫn là vốn dĩ liền không tồn tại?

Sill suy tư.

Phía trước khi trong lúc cậu tiêu hóa ký ức mênh mông khổng lồ , cũng không có để ý đến điều này, chỉ cho rằng dựa theo tục lệ tộc Rồng, rồng đực cũng không tham gia vào việc nuôi chim non -- điều này cũng chẳng hiếm lạ, bất luận người hay vẫn là thú phần lớn đều là giống cái nuôi nấng. 

Nhưng nhìn hai quả trứng trước mắt này rõ ràng là không bị coi trọng, giống như bị rồng tùy tiện coi như rác mà vứt trước cửa nhà cậu, cậu bỗng chốc có dự cảm không lành.  

Chẳng lẽ, không chỉ rồng đực không có tham dự vào việc sinh sản, liền rồng cái cũng không có bản năng này tồn tại? 

Nghĩ đến đây, cậu đột nhiên không biết mình hy vọng suy đoán của mình đúng hay sai sẽ tốt. 

Nếu là sai, cậu sẽ phải đối mặt với cặp bạn đời bất cẩn làm lạc mất trứng, sau đó cậu sẽ chịu trận tức giận từ phía vợ chồng rồng trưởng thành này vì đã vô ý làm nứt vỡ quả trứng nhà họ. Nếu là sự thật, kia......phiền toái kế tiếp của cậu sẽ còn lớn hơn nữa. 

Sill ngồi xổm suy nghĩ trong chốc lát, cuối cùng thở dài, tại chỗ biến thành hình rồng, đem hai quả trứng không biết may mắn hay xui xẻo cẩn thận lăn vào trong hang. 

Chỉ là cái hang động này đã bị hằng năm nước biển dạt vào ăn mòn đập ra tới, mới tự nhiên mà hình thành ra hang động gồ ghề, tất nhiên là trừ bỏ cành khô cỏ dại ra, cái gì đều không có.

Nguyên bản, những con dơi bá chiếm nơi này, đã sớm bị uy áp mạnh mẽ của khách không mời mà đến lúc trước dọa chạy, mà Sill trong 12 năm qua chỉ lo tiêu hóa kí ức, toàn bộ hành trình đều không có, chưa từng ra ngoài, càng không thể trang trí hang cái gì. 

Không có đá quý của tộc rồng yêu nhất, cũng không có phong cảnh đẹp, thậm chí còn rất hạn hẹp chật chội, chỉ đủ chứa một con rồng thành niên, nếu có bạn đời thì căn bản không cách nào mang về ở.

Tộc Rồng kén chọn thường không thích hang động có sẵn mà kém chất lượng như vậy, Sill mới vừa tỉnh lại thực ra cũng không có ý định ở lâu dài, cậu chỉ theo nguyên tắc, tạm thời đem trứng vào trong.  

Đầu tiên cậu là theo bản năng linh hoạt mà dùng chi trước tương đối ngắn khảy khảy chiếc lá rụng trên mặt đất, rất nhanh cậu liền phản ứng lại đây cách làm này hiệu xuất quá kém.  

Cậu dứt khoát dùng công cụ hiệu quả hơn -- cái đuôi to dày, dài, mạnh mẽ phía sau của rồng.

Liền chính bản thân cậu cũng chưa nghĩ đến, cậu chỉ là tùy tiện quét vài cái, chưa kể bụi và lá rụng trên mặt đất, ngay cả một số chỗ gồ ghề đều trực tiếp bị chiếc vảy sắc bén thêm với sức mạnh san phẳng. Mà cùng với ma thuật gió, cát sỏi đá đều bị bạo lực quét bay khỏi hang động. 

Ma thuật cùng với đuôi của tộc rồng chính là dễ dùng, một chút thôi cũng đủ làm sạch. 

Sill lại dùng móng vuốt cao quý ở trên mặt đất đào hai lần, hai cái hố sâu xuất hiện trong chớp mắt, đủ để đem hai quả trứng lớn chôn một nửa. Có cái hố ngăn lại sau, hai qua trứng cũng không đến mức "lộc cộc"  mà lăn qua lăn lại. 

Tiếp theo sau đó là nên làm cái gì bây giờ?

Nhìn hai quả trứng ngoan ngoãn nằm trong hố đất, làm xong việc này Sill lại không biết phải làm gì nữa.  

Ký ức truyền thừa của long tộc căn bản không thể sử dụng được, cậu chỉ lục lọi trong kí ức đã từng làm con người sống ở dị thế. 

Tất nhiên là cậu không có khả năng tìm được thông tin ấp trứng rồng mà dùng để tham khảo, nếu là ấp trứng gà thì có chút ít. 

Chi tiết thì cậu không thể nói được, nhưng cơ bản thông thường thì cậu vẫn hiểu, vì thế Sill tóm tắt đại khái: Phải có chăn vải bọc lại, bảo đảm có ánh sáng cùng độ ấm gì đó. 

Ôm suy nghĩ  “thà hử một lần còn hơn cái gì đều không làm” , cậu tiếp tục sử dụng từ trong ký ức truyền thừa học được ma thuật, ở trong hang động đen như mực làm mềm đất, sau đó thử triệu hồi ánh sáng Mặt Trời cùng với ngọn lửa ấm áp.  

Cũng như lần cậu sử dụng ma thuật gió, dựa vào thiên phú của tộc rồng thực hành một chút liền thành công. Nhưng đại khái là bởi vì lần đầu sử dụng, dẫn tới cậu không kiểm soát tốt được, không cẩn thận một chút liền dùng quá nhiều sức. 

Ánh sáng triệu hồi thì không sao, chỉ là đem hang động chiếu sáng như ban ngày, thậm chí là chói quá mức, sau này chỉnh lại thì tốt rồi. 

Khi dùng lửa, cậu lại được một bài học, không dám dùng lửa trực tiếp lên hai quả trứng mỏng manh này --  suy cho cùng nếu là mắc lỗi tương tự vừa rồi không khéo lại nướng cho trứng chín luôn, thế thì uổng phí một phen công sức cậu vừa ra. 

Nếu không phải lo lắng ngọn lửa không đủ sáng, cậu đã không đến mức cố ý triệu hồi ánh sáng làm tiêu hao gấp đôi ma lực của bản thân. 

Sill không còn cách nào khác đành phải lại kéo cái đuôi lạch cạch lạch cạch mà đi ra ngoài hang động, đối với dây leo trên mặt đất vung lửa vài lần, giống như một đầu bếp chân tay vụng về, rốt cuộc cuối cùng cậu cũng khống chế được lực độ sức nóng của lửa, lại thuận tiện lôi ra ma thuật hệ nước cũng luyện tập một lần nữa mới đi vào. 

Như thế lặp đi lặp lại, chờ Sill ra ra vào vào bận gần như xong việc sau, trời cũng đã sáng. 

Tộc Rồng năng lượng tràn trề, Long tộc tinh lực dư thừa, phần ma lực cũng là vượt qua ma pháp sư của con người không biết bao nhiêu lần, ngoại trừ mệt về tinh thần, thân thể của cậu vẫn rất ổn. 

Nhưng ở sau một lúc thưởng thức lại kết quả sau, cậu chỉ cảm thấy tạm được.

Độ sáng cùng độ ấm quả thực đều lên rồi, có sự bảo vệ của ma thuật, trứng rồng căn bản không cần ổ rơm rạ làm ấm...... Nhưng có lẽ hang động quá sơ sài, nhìn hai ngọn lửa xinh đẹp lẻ loi mà đứng trong hố đất, cậu không khỏi nhớ đến món tokayaki được đặt trên dĩa, ở một bên mà cảm thấy chua xót thay chúng nó.     

Quả nhiên vẫn là phải kiếm một chút đồ dùng về? Trang trí một chút?

Sill đột nhiên nghĩ tới ý nghĩ này, liền bắt đầu kế hoạch hành động. 

Tuy nhiên trước khi xuất phát, đại khái là vừa ra khỏi cửa liền dẫm nứt quả trứng rồng hình thành bóng ma, cậu giống như bị chứng rối loạn, lại tiến gần tới trứng rồng để cảm nhận hơi thở. 

Mặc dù vẫn còn rất yếu, nhưng không biết có phải tác dụng tâm lý của cậu không, cảm giác sinh mệnh mạnh mẽ hơn trước một chút.  

Hơn nữa cái quả trứng nứt kia, lúc cậu tới gần ma lực trở nên sinh động chút, thật giống như nó đang thể hiện sự thân thiện với thủ phạm là cậu đây, và lại giống như đáp lại thành viên cùng tộc duy nhất này.  

Sống là được rồi.

Cậu nhẹ nhàng thở ra, để bảo đảm an toàn, lại thêm vào một ít ma lực, ít nhất có thể làm cậu tin tưởng lúc cậu ra ngoài trong khoảng thời gian ngắn sẽ không làm trứng chết mất, xong cậu mới ra cửa hang. 

Dưới ánh nắng chói chang, chiếc vảy càng tản ra rực rỡ lấp lánh của con rồng hoàng kim duy nhất này, mỗi chiếc vảy vàng giống như một vòng xoáy nhỏ được chạm khắc trên đó, những sợi chỉ vàng đang chảy giống như mặt trời bình minh chiếu vào hồ nước hình thành ra vệt chảy dài một vòng tản ra ánh vàng bắt mắt, đó là vẻ đẹp mà tộc Rồng yêu thích, mê hoặc nhất.  

Cậu phát sầu mà đứng ở trước cửa hang đơn sơ này, thân hình như cũ sáng chói như Mặt Trời, cùng khung cảnh tồi tàn xung quanh một chút cũng không hợp nhau.  

Mới vừa trở thành rồng, Sill lại không biết,  tài năng của cậu ở trong tộc Rồng chính là số một số hai: mặc dù cậu còn chưa trưởng thành, nhưng là con rồng hoàng kim thân hình so với một số rồng đã trưởng thành lại mạnh mẽ hơn nhiều, ma lực cũng là dị thường sâu rộng.  

Trước mắt, cậu chỉ muốn thử giãn ra đôi cánh to rộng của mình, liền khuấy động một trận sóng biển cách đó không xa.  

Sill cũng không có để ý đến điều này, cậu tập trung hết sức khả năng làm chủ đôi cánh của mình, liền theo hình ảnh trong trí nhớ truyền thừa bình tĩnh cất cánh.   

Thành thật mà nói, kiếp trước cậu đã đi mấy bay rất nhiều lần, nên là từ trên cao nhìn xuống cũng không xa lạ gì đối với cậu. 

Nhưng lần đầu tiên, cậu không mượn dùng bất kì ngoại lực máy móc từ bên ngoài, cơ thể nặng nề trở nên nhẹ nhàng chỉ nhờ đôi cánh phía sau lưng bay lên trời cao, lơ lửng hay leo trèo tùy thích - loại trải nghiệm làm lơ trọng lực trước nay chưa bao giờ có, tốt đẹp đến mức không tưởng tượng được.  

Có lẽ tộc Rồng trời sinh là thuộc về bầu trời, lúc cậu tự do vui vẻ bay lượn trên cao, nhìn xuống cỏ cây trở nên càng ngày càng nhỏ, trên mặt đất thì ngước lên mới thấy được hình dáng, đỉnh núi trở nên càng ngày càng gần, sau khi xâm nhập vào mây mù bao quanh dãy núi, vạn vật hết thảy trở nên mờ mịt…… thời khắc trong 12 năm cũng chưa thể khiến cậu bình tĩnh, hiện tại đã trở nên bình tĩnh một cách thần kì, thậm chí còn có phần thỏa mãn khó tả.  

Đương nhiên, Sill không có quên mục đích của mình, khi cậu ở trên đỉnh cao nhất bay vài vòng, cảm giác mới mẻ qua đi, cậu liến hướng tới phía hai con rồng đáp xuống. 

Mặc dù trong ký ức truyền lại có điều gì đó không ổn, nhưng xem xét đến vấn đề an toàn của hai quả trứng rồng, cậu vẫn là quyết định xuống xác nhận điều đó một chút cùng với các thành viên trong tộc mình.  

Tuy nhiên, trong qua trình lao xuống, Sill thực mau ý thức được, là một con rồng lần đầu tiên độc lập tự bay, kĩ thuật của cậu cần phải cải thiện: tốc độ quá nhanh.     

Cậu không quên tầm quan trọng của sự cân bằng, không muốn nghĩ đến cảnh cậu vỗ cánh một cách vụng về để giảm tốc độ, cơ thể cậu theo bản năng bảo trì ở góc đối diện với gió, trong đầu lại nghĩ đến sự hỗ trợ của ma thuật gió --  

Cậu đồng thời muốn làm nhiều việc cùng một lúc, kết quả của việc không giỏi làm nhiều việc là cậu gặp nguy hiểm, nặng nề rơi gục ngay vào hai con rồng đang lười biếng mà phơi nắng trước mặt.  

Cứ việc xa xa liền nghe được có tiếng rồng sà xuống, nhưng thoạt nhìn  động tĩnh đó không thu hút được sự chú ý từ cặp rồng nước vừa trải qua một đêm ngọt ngào .   

 Đôi mắt bọn họ nhắm nghiền, cái đuôi quấn vào nhau thân mật, đắm chìm trong sự thoải mái từ ánh sáng Mặt Trời…… Thẳng đến khi tiếng rít càng ngày càng chói tai, thậm chí còn xen lẫn tiếng kim loại va vào nhau, tưởng như là có con rồng có sự cố khiến vảy bong khi gió thổi tới dữ dội. 

Tốc độ giảm nhanh đến dị thường, nhưng lại không hề có địch ý…… Là con rồng lỗ mãng nào? Fri sao?

Nhưng chẳng phải cô nàng rồng tinh lực tràn trề kia đang bận rộn với tình yêu mới Rire hay sao? 

Vì vậy, khi con rồng nước đực Walter lười nhác mà mở mắt lên, muốn nhìn rõ ràng đó rốt cuộc là ai thì một bóng đen có ánh sáng vàng bất ngờ đập vào ngay trước vị trí chóp mũi của anh.   

Đôi mắt anh đột nhiên mở to.

Đối với những con rồng yêu vàng, đá quý, cùng với mọi vật sáng lấp lánh xinh đẹp mà nói, ánh sáng Mặt Trời chói chang sẽ được sự yêu thích ưu ái hơn ánh trăng sáng dịu dàng và ôn nhu.  

Ánh mặt trời có màu vàng nhạt, con rồng hoàng kim cũng vậy. 

Không, màu vàng trên người cậu ta càng thêm âm trầm, huyền bí, giống như thác nước bảy sắc cầu vồng, bắt đầu từ sau gáy, nơi phản chiếu ánh Mặt Trời sắc bén nhất và sáng đến mức chói mắt, kia lớp vảy như có thần tạo vật tự tay rót rượu vào, làm như có giấc mơ vàng dần dần tăng lên, trở nên sáng và rắn chắc hơn, cho đến khi đôi cánh được thu lại một cách ưu nhã và bình tĩnh, dừng lại ở mũi nhọn hai bên cánh là một mảnh bạch kim trong suốt.    

Walter bất giác mà há to miệng, ngây ngốc mà nhìn đối phương một lúc sau, rồi bỗng nhiên tỉnh lại như thể mới trải qua một giấc mơ.

Anh đột nhiên xoay đầu, nhìn về  phía bạn tình đồng dạng cũng bị bừng tỉnh.

—— quả nhiên, rồng nước giống cái gần như si ngốc mà nhìn con rồng từ trên trời giáng xuống như vị thần nguyên thủy, chảy nước miếng còn so với anh lâu hơn. 




 


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play