Lúc Minh Khương rời khỏi hành tinh rác, trong ba lô ngoài một ít quần áo để thay ra, còn lại toàn bộ là chất dinh dưỡng và hạt giống dùng để no bụng.

Nhờ sự đồng ý của người bạn cùng phòng tốt bụng mà Minh Khương vui vẻ trở về phòng, dự định tối nay cậu sẽ đi mua một số dụng cụ làm vườn.

Tốt nhất là giống với những dụng cụ trước đây đã dùng, cậu vẫn rất thích cái cuốc nhỏ và bình tưới nước để ở nhà cũ.

Minh Khương ngồi vào bàn học, viết ra một tờ giấy những thứ cần mua.

Thiết bị đầu cuối trên cổ tay khít với da, khi nhận được tin nhắn sẽ truyền từ da đến não.

Khi Minh Khương đang vui vẻ lên kế hoạch cho khu vườn nhỏ thì cậu lại nhận được tin nhắn của Roth.

[Roth: Phấn khích quá, vô tình làm vỡ thiết bị đầu cuối rồi! Vừa tìm thấy thiết bị dự phòng]

[Roth: Cậu thực sự ở cùng phòng ký túc xá với điện hạ Alois sao!]

Minh Khương trả lời cậu ta.

[Minh Khương: Có lẽ cậu có thể đến xem, hiện tại anh ấy vẫn đang ngồi trên ghế sô pha ở phòng khách ký túc xá đó.]

[Roth: Vậy phải làm sao đây! Mặc dù tôi rất kính trọng điện hạ Alois nhưng tinh thần lực của anh ấy không ổn định cho lắm.]

[Roth: Nhưng trường không cho phép học sinh tự ý đổi ký túc xá, hay là ban ngày chúng ta đều đến lớp hoặc thư viện học, đợi đến tối mới về ngủ đi?]

Minh Khương không hiểu lắm tại sao Roth lại nói như vậy, thấy gõ chữ phiền quá nên cậu gửi một tin nhắn ảo qua.

"Tôi thấy anh ấy rất tốt mà." Minh Khương đầy vẻ chân thành, có lẽ còn mang theo vẻ một chút khó hiểu đối với Roth.

Minh Khương còn rất vui vẻ chia sẻ với Roth: "Anh ấy đồng ý cho tôi trồng hoa trong sân, tối nay tôi phải ra ngoài mua một số thứ, cậu có muốn đi cùng không?"

Roth há hốc mồm đến mức có thể nhét vừa một quả táo.

Thiết bị đầu cuối dự phòng không thể gửi tin nhắn ảo, Roth chỉ có thể điên cuồng gõ chữ trên màn hình chiếu.

[Roth: E rằng ngay cả bệ hạ cũng không thể nói ra lời khen ngợi nào như Điện hạ Alois là người tốt như vậy!]

Về lời mời của Minh Khương...

[Roth: Cậu không biết lái xe huyền phù đây, tôi đi cùng cậu nhé, cậu định mua rô bốt làm vườn à?]

Thời đại tinh tế, khoa học kỹ thuật phát triển nhanh chóng, dẫn đến sự xuất hiện của nhiều loại rô bốt đã thay thế nhiều lao động chân tay, đúng như tên gọi, rô bốt làm vườn chính là rô bốt chịu trách nhiệm trồng trọt trong vườn.

Nhưng Minh Khương thích tự tay gieo hạt giống hơn, cậu thích thú vui khi cây cối lớn lên trong tay mình.

[Minh Khương: Không, tôi định tự trồng.]

Roth cũng không hỏi nhiều, gửi cho cậu một tin nhắn mười phút sau sẽ đến.

Mười phút vừa đủ để tắm rửa, thời gian cũng vừa đúng.

Minh Khương tháo dây buộc tóc ra, mái tóc dài đen như thác nước đổ xuống, còn có vài lọn tóc tinh nghịch rơi xuống hai bên má.

Minh Khương cầm quần áo bước vào phòng tắm, tiếng nước chảy róc rách, hơi nước dần lan tỏa trong phòng tắm.

...

Roth đến rất nhanh, một trong những lý do cho chuyện đó là cậu ta muốn xem bạn cùng phòng của Minh Khương.

Nhưng rất nhanh sau đó, cậu ta đã hối hận.

Trước cửa ký túc xá 1204 khu A, Roth đứng trước cửa, cách một cánh cửa, bên trong là Alois.

Ngay lần đầu tiên bị đôi mắt vàng hung dữ ngang ngược của Alois khóa chặt, Roth không kìm được muốn trốn khỏi tầm mắt đó.

Cậu ta cố gắng không để mình sợ đến mức chân run, khó khăn mở miệng nói: "Xin chào, điện hạ Alois, tôi đến tìm Minh Khương."

Alois khó chịu vô cùng, đặc biệt là bị người đàn ông kia dùng vũ lực áp chế, cưỡng ép đưa đến trường.

Với tâm trạng như vậy, sau khi gặp người bạn cùng phòng nhỏ của mình anh ấy mới khá hơn một chút.

Sau khi phát hiện ra Minh Khương có thể kìm nén sự bùng nổ tinh thần lực của mình, Alois đã lập tức điều tra thông tin về người bạn cùng phòng này.

Đương nhiên, anh ấy đã nhìn thấy tinh thần thể hệ thực vật của Minh Khương.

Hệ thực vật à, thảo nào.

Alois đã có được câu trả lời, trong lòng nghĩ rằng chuyến đi đến trường này ít nhất cũng không uổng phí.

"Điện hạ Alois?" Không nhận được lời đáp lại trong một thời gian dài, Roth cẩn thận gọi lại một tiếng.

Alois rất cao, thừa hưởng gen trội của quân vương đế quốc Lotus đương nhiệm nên năm 18 tuổi anh ấy đã cao một mét chín.

Anh ấy đứng cách bức tường kim loại trong suốt trong sân nhìn chằm chằm vào Roth, trong lòng lại nghĩ đến một chuyện khác.

Minh Khương.

Alois lẩm nhẩm hai chữ này trong miệng.

Đây chính là tên của người bạn cùng phòng nhỏ của anh ấy.

Lại không có lời đáp lại.

Roth không biết thái độ của Alois là gì, sự im lặng kéo dài khiến cậu ta bắt đầu tự kiểm điểm xem mình có nói sai điều gì không.

Chắc hẳn là cậu ta... Không nói sai gì chứ nhỉ.

Ngay khi cậu ta đang nghĩ xem có nên xin lỗi trước không thì Alois đứng sau cánh cửa đột nhiên nghiêng người sang.

Cánh cửa kim loại trong suốt từ từ mở ra hai bên.

Cửa mở rồi. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -

Ngay lúc này Minh Khương đi ra.

Cậu vừa mới đi ra khỏi phòng tắm, nhận được tin nhắn của Roth nói đã đến nên lau sơ tóc rồi đi ra.

"Roth?" Minh Khương chạy chậm ra: "Sao không vào?"

"Vào ngay, vào ngay đây.” Roth lau mồ hôi lạnh trên trán.

Alois ở bên cạnh tiễn Minh Khương và Roth cùng nhau vào ký túc xá, mũi vẫn còn ngửi thấy mùi dầu gội nhàn nhạt, anh ấy rũ mắt che đi thâm ý trong mắt.

Khi Minh Khương đóng cửa phòng lại, Roth đã không kìm được bắt đầu phát điên lên.

"Nhị hoàng tử uy nghiêm quá đi mất! Nếu cậu không ra nữa thì tôi sẽ sợ quá bỏ chạy mất!"

Minh Khương lấy một chiếc khăn sạch đội lên đầu, nghe vậy quay đầu lại: "Hửm? Có đáng sợ vậy không?"

"Đương nhiên là có rồi, loại áp bức từ sâu trong tinh thần lực này là đáng sợ nhất đó." Roth lắc đầu: "Cậu không cảm thấy sao?"

Minh Khương dừng động tác lau tóc lại rồi bắt đầu nhớ lại cảnh tượng mình và Alois đứng cạnh nhau.

Áp bức từ sâu trong tinh thần lực... Hình như cậu chưa từng gặp trường hợp này.

"Có một chút." Thôi, vẫn nên quan tâm đến lòng tự trọng của người bạn mới này hơn.

Minh Khương tùy tiện bịa ra một câu trả lời.

"Vậy thì cấp bậc tinh thần lực của cậu cũng rất cao đó." Roth nói: "Tôi chỉ có cấp A, điện hạ Alois là tinh thần lực S." ( truyện trên app tyt )

"Khương Khương cậu thì sao?"

Minh Khương tiếp tục lau những lọn tóc ướt, mái tóc dài từ một bên vai xõa hết xuống ngực.

"Không biết, hành tinh rác không có cách nào để đo tinh thần lực cả."

Mặc dù tinh thần lực càng cao thì sức chiến đấu của tinh thần thể càng mạnh nhưng trường quân sự không chỉ coi trọng tinh thần lực, trường học còn cân nhắc xa hơn.

Ngoài hệ tác chiến và hệ chỉ huy cần đo tinh thần lực, hệ hỗ trợ và hệ y học không cần tinh thần lực quá cao.

Minh Khương đăng ký vào hệ hỗ trợ, tinh thần thể hệ thực vật hiếm có giúp cậu thuận lợi đạt được tư cách nhập học, toàn bộ quá trình cũng không đo tinh thần lực.

"Ừ ha, cũng đúng." Roth sợ nói quá nhiều về hành tinh rác sẽ giẫm phải bãi mìn của Minh Khương, thế là cậu ta vội vàng chuyển chủ đề: "Nhưng nếu tinh thần lực của điện hạ Alois không gây áp lực cho cậu thì cấp tinh thần lực của Khương Khương cậu cũng khá cao đấy."

"Nếu là S thì tốt rồi, suốt ngày Carlt cứ khoe khoang tinh thần lực A của mình, nếu tinh thần lực của cậu là S thì chắc chắn có thể đánh bại anh ta."

Minh Khương cười.

Cậu lau khô tóc rồi cầm lấy sợi dây buộc tóc mà Celia tặng mình buộc tóc lại.

"Đi thôi." Minh Khương nói chuyện không kìm được sự vui vẻ: "Chúng ta đi mua dụng cụ làm vườn đi."

Roth thấy cậu như vậy, nói: "Cậu đúng là thích trồng hoa thật, đúng là hệ thực vật."

Khi rời khỏi ký túc xá, trong ký túc xá đã không còn bóng dáng của Alois.

Roth đoán: "Có lẽ đã trở về cung điện Lotus rồi, chắc là điện hạ Alois không thường xuyên trở về ký túc xá nhỉ, cũng là chuyện tốt."

Minh Khương không hiểu lắm về hoàng thất đế quốc Lotus: "Tại sao?"

Roth vừa đi về phía bãi đậu xe huyền phù vừa thở dài: "Cậu không biết đấy thôi, mặc dù tinh thần lực của điện hạ Alois rất cao nhưng thường xuyên không ổn định, tinh thần thể của anh ấy đã nổi loạn rất nhiều lần, chỉ tính riêng số lần đưa tin trên báo cũng đã có mười lần rồi."

Minh Khương vẫn còn nghi ngờ: "Anh ấu là nhị hoàng tử, chắc là trong cung điện có rất nhiều nhà trị liệu chịu trách nhiệm an ủi."

Roth: "Cậu cũng thấy rồi đấy, tính cách của điện hạ Alois... Không tốt lắm, kể từ khi quân vương bệ hạ của Wiggon rời đi, nhị hoàng tử đã khá bài xích người ngoài đến gần, anh ấy không hề muốn nhà trị liệu đi sâu vào não mình."

Minh Khương suy nghĩ: "Là như vậy sao."

"Tóm lại là rất phức tạp." Roth nói.

Minh Khương theo sự dẫn dắt của Roth đi mua một số dụng cụ làm vườn cơ bản, những thứ phức tạp hơn thì phải đến cửa hàng chuyên nghiệp bên ngoài mới mua được.

Trên đường trở về, Minh Khương tiện đường mua một ít dung dịch dinh dưỡng cơ bản rồi nhét hết chúng vào túi.

Roth nhìn mà vô cùng khâm phục.

"Khương Khương, cậu mua nhiều như vậy làm gì? Vị của dung dịch dinh dưỡng còn khó ăn hơn cả căng tin của trường nữa." Roth nghĩ đến dung dịch dinh dưỡng là nhíu mày.

Mặc dù dung dịch dinh dưỡng đã có thể thay thế việc ăn uống nhưng thứ này có mùi vị thực sự không được ngon lắm. Khi có thời gian, mọi người vẫn sẽ chọn ăn, đây cũng là một trong số ít những niềm hạnh phúc trong cuộc sống.

Chỉ trong những trường hợp đặc biệt, mọi người mới chọn uống dung dịch dinh dưỡng.

Minh Khương nói: "Cũng được, cái này tiện."

"..." Roth giơ ngón tay cái lên: "Cậu đúng là trâu bò."

Cậu ta đưa Minh Khương về đến cửa ký túc xá, sau đó vẫy tay: "Tôi đi đây, mai gặp."

"Mai gặp."

Sau khi tạm biệt Roth, Minh Khương ôm dụng cụ làm vườn mới mua về ký túc xá, định bắt đầu xử lý sân ngay bây giờ.

Nhưng cuộc sống luôn có những điều bất ngờ, chẳng hạn như điện hạ Alois đáng lẽ phải trở về cung điện trước cậu này.

Khương Khương luôn tự động giữ khoảng cách 10 mét với anh hai này.

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play