Sự xuất hiện của Minh Khương rất nhanh dẫn tới một ít xôn xao.
Bọn họ tụ tập cùng một chỗ xì xào bàn tán, thỉnh thoảng còn lén nhìn qua Minh Khương. Mấy nam nữ trẻ tuổi trong góc chạy chậm đi, Minh Khương cũng chỉ lạnh lùng liếc một cái rồi rời đi.
Cậu tránh đám người, đi tới một con đường nhỏ hẻo lánh, những ngôi nhà đủ loại hình dáng dần lui về phía sau, cho đến khi đi tới một cánh cửa gỗ cuối con đường nhỏ, Minh Khương mới dừng bước.
Hoàn toàn khác với cái sân nhỏ mà ấm áp khi rời đi, lúc này sân đã hoang vu đến nỗi không có chỗ đặt chân.
Bởi vì không có người dọn dẹp, bão cát đã cho bề mặt căn nhà bao phủ một tầng thật dày tro bụi, cửa sân và cửa số của căn nhà bên trong đều bị người ta đập nát, một vài đồ vật cũ nát trong nhà đều bị ném ra bên ngoài.
Minh Khương mím môi, cậu đã sớm đoán trước tình huống này.
Trước khi đi hoàn toàn trở mặt đánh cái tên mình ghét nhất một trận, sau đó lại thừa dịp đối phương không kịp phản ứng trực tiếp rời khỏi hành tinh Vô danh, vậy đối phương nhất định sẽ có một ít hành vi kém cỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play