Đạm Đài Triều thuận thế ở lại ký túc xá của Minh Khương. Mãi đến khi trời tối hẳn, Alois mới từ phòng giáo vụ của trường trở về.
Vừa về đến ký túc xá, Alois đã nhìn thấy Đạm Đài Triều đang chiếm nửa chiếc ghế sofa nhỏ ở phòng khách, ngữ khí không mấy vui vẻ hỏi: "Sao anh lại đến đây?"
"Đến cùng Minh Khương ăn cơm." Đạm Đài Triều cầm trên tay một cuốn sách, thời đại tinh tế này còn nguyện ý đọc sách thật sự đã rất ít.
"Thôi đi." Alois nói: "Minh Khương chỉ chọn uống dịch dinh dưỡng cho xong chuyện, có gì mà phải cùng."
Lúc nói câu này, Alois hoàn toàn quên mất bản thân trước kia cũng nhất định phải đợi Minh Khương dậy cùng ăn sáng, mà bữa sáng lúc đó cũng chỉ là hai chai dịch dinh dưỡng.
Đạm Đài Triều nghe xong lời chế nhạo của Alois cũng không tức giận, ngược lại còn cong khóe môi cười: "Nhưng Minh Khương rất ngoan, anh nói muốn thử nhà ăn của trường, em ấy lập tức từ bỏ dịch dinh dưỡng cùng anh đến nhà ăn."
Nghe lời nói có hơi đắc ý của Đạm Đài Triều, Alois im lặng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT