Đâu phải cô không biết nơi ấy là vực sâu chết chóc mười mươi cận kề. 
Chỉ là chẳng ngờ, khi cô ngắm nhìn hết thảy phong cảnh nơi cuối con đường, ấy cũng là lúc chạm đáy nỗi đau tan xương nát thịt.
Còn có thể đi được bao xa đây? 
Cô không biết nữa. 
Suốt đêm trằn trọc khó ngủ, sáng sớm tỉnh dậy, bên gối đã ướt đẫm. 
Cô đi ra ngoài ăn sáng, dì giúp việc đưa tới một bao lì xì đỏ. “Hồi sáng cậu Trình có qua đây một chuyến, thấy cháu vẫn chưa dậy nên cậu ấy nhờ tôi đưa lại cho cháu.” 
Tô Chỉ nói cảm ơn, đưa tay nhận lấy bao lì xì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play