Thật ra Tô Chỉ không nhớ được cảm giác đón năm mới cùng gia đình là như thế nào nữa. 
Lần cuối cô đón giao thừa cùng Tô Xương Minh và Tề Mỹ Ngọc có lẽ là trước lúc lên tiểu học. Thời gian đã trôi qua quá lâu, cô đã không còn nhớ bất cứ điều gì nữa. Chỉ nhớ rằng sau này dù là ở nhà của Tô Xương Minh, hay nhà của bác họ, cô đều không được phép tham gia đón giao thừa. 
Bởi vì cô là đồ “xui xẻo”. 
Vào mỗi đêm giao thừa, cô đều phải ở một mình trong căn phòng ngủ. Qua khung cửa sổ nhỏ, ngắm nhìn những tràng pháo hoa bay lên nổ tung trên bầu trời. Trong khu nhà có những đứa trẻ cầm pháo hoa túm năm tụm ba lại với nhau. Chúng xúng xính quần áo mới đón Tết, chúng cười đùa vui vẻ, chúng cùng nhau châm đốt cả một chùm pháo. 
Mùa đông ở Bắc Xuyên rất lạnh, nhưng lúc đó cô vẫn thích len lén hé mở một khe cửa sổ nho nhỏ. 
Gió bấc lạnh lẽo xen lẫn cùng mùi khói của pháo hoa, cô nhoài người lên khe nhỏ bên mép cửa hít một hơi thật sâu, tưởng tượng mình cũng là một phần của khung cảnh bên ngoài ô cửa sổ ấy. 
Thế nhưng năm nay cô lại có thể cùng Trình Hoài Cẩn đón giao thừa, cô đã mua một bộ bài mới, tự nhủ rằng năm nay bản thân sẽ không phải cô đơn một mình nữa. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play