Trong phòng bệnh là mẹ Hồ Nham Hải đang trông bệnh. Bà ấy cũng mỏi mệt, thấy hai vợ chồng Kiều Thanh Thanh tới thăm bà ấy vô cùng cảm động và đi đổ nước ấm cho họ uống.
Trong phòng bệnh không có máy sưởi, không có nước ấm nên lạnh như hầm băng.
“Không cần đâu cô, chúng cháu có mang theo rồi.” Kiều Thanh Thanh ngăn mẹ Hồ đang muốn ra ngoài và ra hiệu cho Thiệu Thịnh An đưa đồ cho bà.
Biết Viên Hiểu Văn nằm viện nên trên đường đi Kiều Thanh Thanh lấy từ trong không gian ra một đống đồ, đều là thứ Viên Hiểu Văn có thể dùng được.
Viên Hiểu Văn ăn cháo trắng Kiều Thanh Thanh đút. Cô ấy vừa ăn vừa khóc nhưng vẫn kiên cường cố ăn. Lúc nào khóc đến không thở nổi cô ấy còn cố gắng tự điều chỉnh, đợi đỡ hơn lại tiếp tục ăn. Rốt cuộc cũng ăn xong một bát cháo.
“Không ăn nữa, Thanh Thanh, cậu không ăn à? Cậu và Thịnh An cũng ăn đi, từ nhà cậu tới đây khẳng định rất vất vả. Vì mình mà cậu phải chịu khổ……” Nói đến đây Viên Hiểu Văn lại càng nghẹn ngào hơn. Kiều Thanh Thanh vội xoa lưng cho cô ấy để cô ấy đừng quá kích động.
“Cậu phải nghỉ ngơi cho tốt, nơi này lạnh quá, cậu về nhà với mình đi. Nói nhỏ với cậu nhé, nhà mình có sưởi sàn đó, ấm lắm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT