Thiên Tai Thổi Mạt Thế Tới

Chương 18


3 tháng

trướctiếp

Qua mấy ngày lầu một đã ngập một nửa, dù chặn thế nào cũng không được. Người ở tầng một không thể ở được nữa, đồ đạc đều trôi lềnh phềnh. Bọn họ chẳng còn cách nào đành trốn ra ngoài ở khách sạn, tới nhà người thân, dù sao trong nhà là không ở được nữa rồi.
Lầu hai cũng lo lắng phiền não và trơ mắt nhìn mực nước ngày một dâng cao. Nếu trời tiếp tục mưa thì qua mấy ngày nữa nước hẳn sẽ dâng lên tới nhà họ. Nhưng dù có cầu nguyện thế nào thì nước này vẫn ngày một dâng cao.
“Hôm nay ắt sẽ ngập rồi, sao lại nhiều nước thế nhỉ?!”
Vào ngày thứ 30 sau khi Kiều Thanh Thanh sống lại cả Hoa Thành rơi vào tình trạng báo động. Đội cứu viện căn bản không lo xuể, trên tin tức chính phủ kêu gọi những người ở nhà cao tầng ở trong nhà tránh thiên tai, còn những người ở tầng chót cũng đừng luyến tiếc đồ đạc tài sản nữa mà nhanh chóng tự cứu. Bọn họ mở cửa một số công trình kiến trúc công cộng như sân vận động, thư viện, nhà văn hoá gì đó để cung cấp chỗ tị nạn cho người dân, vật tư cứu viện cũng tới kịp thời.
Các cơ quan truyền thông nghiêm khắc đả kích các loại hành vi tội phạm trong lúc hỗn loạn này. Với đám thương nhân lên giá ào ào và cơ quan quản lý công thương bọn họ cũng không nể tình. Từ người dân trong chung cư Kiều Thanh Thanh biết được khách sạn bên cạnh đã bị báo cáo lên và xử phạt vì nghe nói bọn họ tăng giá gấp 10 lần. Ngày thường một phòng chỉ 99 tệ, nay bọn họ tăng lên 999 tệ.
Từ khi sống lại tới giờ Kiều Thanh Thanh đã xin nghỉ việc dài hạn, cũng không đi làm nữa. Đồng nghiệp trong công ty gọi tới nói: “Bên này nước ngập những hai mét nhưng không được nghỉ làm. Hiện tại thuốc men cực kỳ hút hàng, đơn nhiều vô kể khiến tôi mệt chết khiếp. Đúng rồi, nhà cô có cần sữa bột không? Thân thích của tôi đang bán đó, là sữa bột cho người già, hiệu XX, đúng là hàng tốt ấy. Cô yên tâm đi, chúng ta là người quen, chắc chắn tôi sẽ không ăn chặn của cô đâu. Tôi chỉ muốn giúp người quen bán một ít. Mưa to thế này cửa hàng của cô ấy bị ngập, đồ đạc chất trong nhà mãi cũng không phải biện pháp nên cô ấy mới nghĩ tới việc lôi kéo người quen giúp bán ra ngoài……”
Sữa cho người già thì trong không gian của cô có không ít.
“Sữa bột là thứ tốt, sao không để lại sau này ăn từ từ.”
“Sao mà ăn hết được, thứ này có ăn thay cơm được đâu. Người quen đó của tôi lại đang cần dùng tiền gấp nên mới nhờ vả khắp nơi thế này.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp