Chỉ là khi nhìn đến bình luận của Lâm Bắc, Hồ Trân Trân cũng có thể đoán được tiêu đề của mấy tin tức và hotsearch.
[Hồ Trân Trân bị người nước ngoài theo đuổi.]
[Hồ Trân Trân được tán tỉnh công khai.]
Có lẽ loại tiêu đề này khá thu hút nhưng nó không liên quan gì đến thực tế cả.
Quả nhiên, khi cô quay trở lại trang chủ của mình thì thấy tiêu đề hotsearch lại thay đổi một lần nữa.
Nhưng cách dùng từ của tiêu đề hot search này còn thú vị hơn cô mong đợi.
[Hai nam tranh một vợ, ca sĩ tài năng bẩm sinh và phú hào đẹp trai, ai là người thắng……]
“Làm sao bọn họ lại nghĩ ra mấy cái tiêu đề này vậy?”
Từ tận đáy lòng Hồ Trân Trân cảm thấy rất thắc mắc.
“Cái kia Ken cũng đâu nói là theo đuổi tôi, Lâm Bắc thì chỉ nói mấy lời đơn giản để giải thích thôi mà.”
Trần Khai đứng ở một bên khuyên cô: “Tác phong làm việc của truyền thông nước ngoài đều như vậy cả, bà chủ cứ yên tâm đi, không đáp trả lại thì hai ngày sau chuyện này sẽ lặn xuống mà thôi.”
Hồ Trân Trân cũng không phải minh tinh giải trí gì, nên không có lý do gì mà mấy cái tin đồn của cô lại lên hot search và được bàn tán lâu như vậy được.
Khi Trần Khai nói như vậy, Hồ Trân Trân cũng thả lỏng hơn nhiều.
“Đúng vậy, đó cũng chỉ là một vụ tai tiếng thôi mà.”
Chỉ cần là người sáng suốt đọc được nguyên văn bình luận của Lâm Bắc và câu trả lời của Ken thì họ sẽ không bị lừa.
Lời nói của hai người này căn bản không có chút ái muội gì cả.
Cô nghĩ như vậy, nên dứt khoát không quản chuyện này nữa.
Không nghĩ tới mấy tiếng sau, cô lại nhận được cuộc điện thoại đến từ phía chính phủ.
“Hồ tổng, thật ngại quá đột nhiên lại quấy rầy cô như vậy.”
Người gọi điện tới là trưởng ban Mã.
Ở trong đội ngũ chính thức của chính phủ, trưởng ban Mã cũng xem như là người quen của Hồ Trân Trân.
Nhưng sau khi vấn đề WC được giải quyết xong, thì đã rất lâu rồi trưởng ban Mã không liên hệ với cô.
Đột nhiên nhận được điện thoại của hắn, Hồ Trân Trân cũng có chút bối rối về tình huống này.
“Không quấy rầy đâu trưởng ban Mã, ngài có chuyện gì sao?”
“Là như thế này Hồ tổng.” Trưởng ban Mã dừng một chút rõ ràng là đang tìm lời để nói.
Thái độ của hắn cũng khiến Hồ Trân Trân có chút lo lắng: “Thành phố trung ương bên kia có vấn đề gì sao?”
Vấn đề làm trưởng ban Mã gọi đến cho cô mà cô nghĩ đến chỉ có thể là vấn đề này sao?
Nhưng mà sau khi cô nói lời này ra không biết vì lý do gì mà trưởng ban Mã càng im lặng hơn.
Đợi một hồi lâu, hắn mới mở lời.
“Không phải chuyện này, lần này tôi gọi đến là do uỷ thác muốn hỏi Hồ tổng một chút về vấn đề của dư luận.”
Dư luận?
Hồ Trân Trân phải mất một lúc mới hiểu được dư luận đó là của ai.
Sao việc này lại bị lãnh đạo chú ý vậy?
Hồ Trân Trân xấu hổ đứng dậy khỏi chỗ ngồi rồi đi vòng quanh hai lần.
“Ý của ngài là chuyện trên Weibo sao?”
Hồ Trân Trân đã chủ động đề cập đến nên trưởng ban Mã cũng yên tâm hỏi.
“Đúng vậy chính là vấn đề dư luận, dù sao người đó cũng là một trong những người giỏi nhất đứng một hoặc hai ở nước M.”
Nói một cách khách quan hơn, nếu cộng tất cả số tài sản sở hữu và những món đồ sở hữu lại với nhau, thì Ken xứng đáng là người tuyệt nhất nước M
Cuối cùng Hồ Trân Trân cũng biết tại sao bọn họ không yên tâm rồi.
“Trên mạng đều là lời đồn cả thôi, tôi và Ken chỉ mới gặp qua nhau hai lần, chỉ có thể xem là bạn bè mà thôi.”
Để trưởng ban Mã và những người khác yên tâm, Hồ Trân Trân còn cố ý cường điệu nó lên.
“Yên tâm đi trưởng ban Mã, đối với mấy công tử ăn chơi nước M thì tôi không có hứng thú.”
Nếu chỉ nói là mấy công tử ăn chơi, thì chi bằng nói rằng chẳng có hứng thú gì với toàn bộ giới công tử ăn chơi ở nước M.
So với kiểu người đó thì cô càng thích người tươi mát đơn thuần mà thôi.
Đáng tiếc nhất chính là, bốn chữ tươi mát đơn thuần này rất ít thấy.
“Vậy thì chúng tôi yên tâm rồi.”
Sau khi hắn cúp điện thoại xong, Hồ Trân Trân đã thay đổi suy nghĩ vừa rồi.
Xem ra ít nhiều gì thì cũng phải giải thích chuyện này một chút rồi.
Bằng không cứ để cư dân mạng tuỳ ý đoán mò như vậy, còn không biết sẽ có bao nhiêu người tìm cô đoán mò nữa đây.
Trước khi mọi việc trở nên trầm trọng hơn, thì Hồ Trân Trân đã đăng bài làm sáng tỏ trên Weibo.
[Độc thân, đừng đoán.]
Ngắn gọn bốn chữ như vậy cũng xem như giải thích được tình hình.
Cùng lúc đó, những người qua đường cho rằng cô không yêu đương cũng đã bắt đầu lên tiếng.
[Đừng có mà đem quan hệ bạn bè biến thành quan hệ yêu đương được không, thích yêu đương như thế thì mấy người đi xem phim thần tượng không hay hơn sao?]
[Tôi biết chắc chắn chị Hồ chẳng coi trọng cái tên lông vàng đó đâu, hôm trước anh ta còn hôn một siêu mẫu say đắm trên đường phố mà.]
[Đừng tranh cãi nữa, vợ của tôi đã giải thích rồi.]
[Lầu trên, mau buông tha cho vợ tôi.]
Hồ Trân Trân quan sát một hồi, thấy không ai không tin nữa thì mới nhẹ nhàng thở ra.
Bây giờ chắc sẽ không bị mọi người chú ý như vậy nữa.
Vì đang ở trong nước nên cô để ý đến chuyện trong nước hơn.
Nhưng ở trên Internet, quần chúng ăn dưa vẫn đang thảo luận về vấn đề này.
Là người lạ mắt nhất trong ba nhân vật chính, lý lịch của Hồ Trân Trân cũng được đăng ở phần bình luận.
Muốn biết cô là ai, chỉ cần kéo xuống phần bình luận phía dưới, là có thể nhìn thấy sơ yếu lý lịch và hình ảnh của cô rồi.
Bức ảnh của Hồ Trân Trân trong buổi đấu giá từ thiện hôm đó đã được truyền ra.
Vì quá nổi tiếng nên mấy biểu tượng cảm xúc của Hồ Trân Trân cũng dùng hình ảnh này.
Sau khi xem qua hình ảnh này, nhiều người muốn làm bạn gái của Ken đã trở nên kích động hơn.
[Không thể nào, chẳng lẽ khẩu vị của Ken thay đổi rồi sao?]
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT