Sau Khi Nhiệm Vụ Thất Bại, Tôi Bị Đè...

Chương 2


3 tháng


2

Sau đêm đó tôi trốn suốt đêm, ngẩn ngơ trong phòng vẽ tranh khép kín dưới tầng hầm nhà mình.

Là một thẳng nam vô dục vô cầu* không muốn gì ngoài tiền, trong thế giới quan vốn nên là truyện tranh ngôn tình này, Tống Nam Hủ đã làm mới giá trị của tôi.

*Vô dục vô cầu (无欲无求): không khát khao, ao ước

Sau tình một đêm sâu đậm ấy, hắn vậy mà lại nói “Em thích anh”?... Một đứa trẻ thì biết cái gì về tình yêu.

Tôi xé hết tranh của Tống Nam Hủ để trút giận, mặt đất đầy giấy vụn nhưng không ai dám quét. Chẳng thà nói không một ai sẵn lòng vứt nó đi.

Nếu tôi được coi là một soái ca, vậy thì hắn chính là một đại soái ca siêu cấp vô địch từ trước đến nay chưa từng có… Không hổ là nhân vật hài lòng nhất mà tôi vẽ.

Khuôn mặt của hắn, lại quá mức quen thuộc với tôi.

Nhưng khuôn mặt đầy dục vọng kia, như lang tự hổ, là lần đầu tiên tôi nhìn thấy.

Bệnh nghề nghiệp ập đến, tôi vụng về vẽ lại khuôn mặt bị ngược sáng khi hắn đè lên người tôi đêm đó.

Tỉ mỉ đến từng giọt mồ hôi trên trán, giữa mày khẽ chau lại cười…

Tôi điên rồi.

Nghiêm khắc mà nói, tôi chính là cha của Tống Nam Hủ. Dù sao cũng là tôi tạo ra hắn.

Tôi đã nuôi dưỡng hắn như một đứa trẻ, hắn lại ngủ với tôi như người yêu… Rất tốt.

Nói đến vì sao Tống Nam Hủ lại mơ ước tôi — bản thân bổn sáng thế cũng rất khó hiểu.

Kể từ khi tôi xuyên không, tôi chưa bao giờ ngược đãi nam phụ như nguyên chủ. Dựa vào gia đình phật hệ bạc triệu không có kết quả tốt, thỉnh thoảng tổ chức triển lãm tranh, không tìm đường chết mập mờ với nữ chính.

Hệ thống sẽ sốc điện khi tôi vi phạm quy định, nhưng đêm đó tôi kêu trời trời không linh, gọi đất đất không trả lời…

Sau đó Tống Nam Hủ nổi điên đến quấy rầy tôi, không thể liên lạc được qua điện thoại hay wechat nên ngày nào cũng ở dưới lầu biệt thự nhà tôi, công ty đều mặc kệ.

Không biết hắn muốn nói gì, hưng sư vấn tội*? Xin lỗi? Không quan tâm.

*Hưng sư vấn tội – 兴师问罪 nghĩa là hỏi tội/ trách hỏi ai đó.

Từ trên sân thượng phủ đầy hoa hồng đỏ nhìn xuống, chân tôi bất giác run lên.

Tống Nam Hủ quanh năm thích đến phòng tập gym, thân trên cơ bắp săn chắc mơ hồ hiện ra dưới tà áo sơ mi trắng tinh tế, vai rộng eo thon, đôi chân dài thẳng tắp hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn tổng tài bá đạo.

Nhưng tại sao bây giờ tôi mới phát hiện, hắn không hề thờ ơ và xa cách, càng không phải là một đứa trẻ.

Chỉ có tôi biết, Tống Nam Hủ có bao nhiêu giỏi dỗ người trên giường sau khi động dục — với khuôn mặt đó của hắn đủ để mê hoặc trái tim người khác.

Thuốc là tôi bỏ, tôi không dám đối mặt với hắn nữa.

Mỗi ngày nhờ vệ sĩ xuống đuổi hắn đi, không ngờ vệ sĩ cũng bị hắn mua chuộc khiến tôi không thể ra khỏi cửa. 

Dựa theo cốt truyện ban đầu, bây giờ Tống Nam Hủ hẳn là đang ở trong giai đoạn hắc hóa, yêu nữ chính đến chết đi sống lại mới đúng… nhưng kết quả lại thay đổi xu hướng tính dục?!

Lại tránh mặt hắn một thời gian như vậy, tôi có thể trốn thoát nhưng hòa thượng trốn không khỏi miếu.

Hạ lão gia luôn xem Tống Nam Hủ như cháu trai ruột mà đối đãi, tuần sau là đại thọ lần thứ 90 của ông, báo cho tôi phải đưa Tống Nam Hủ đang bận rộn với lịch trình của mình đến.

Hắn bận sao?

… Tôi thấy hắn mẹ nó nhàn rỗi đến hoảng!

--@ttradaosatac


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play