Tống Phổ hạ mắt xuống, chỉ cảm thấy tầm nhìn mờ mịt, cả người như bị đặt trên lửa nướng. Sự xấu hổ đánh bại ý chí của cậu khiến cậu chỉ có thể chôn mặt vào chăn gối.
Nếu dùng tâm lý của một thẳng nam mà đối mặt thì có vẻ cũng không có gì, cũng không xấu hổ như vậy, nhưng một khi thay đổi tâm lý suy nghĩ, cảm giác bị ép buộc dưới thân một người cùng giới liền trở nên cực kỳ đậm khiến cậu không còn mặt mũi mà nhìn xem Đàm Đài Dập có biểu hiện gì, chỉ có thể nghe thấy tiếng thở của Đàm Đài Dập bên tai.
Cảm giác này thật sự là không thể cứu chữa, cậu cảm thấy ngay cả âm thanh phát ra từ Đàm Đài Dập cũng rất gợi cảm, quả thật là bệnh nặng rồi.
Cậu từ khi nào mà trở nên bao dung với tên hoàng đế chó má này như vậy, thậm chí còn thật sự đồng ý với yêu cầu vô lý này!
Mẹ kiếp, trong lòng cậu nhỏ giọng chửi, cảm nhận cơn đau truyền từ giữa hai chân, nước mắt trào ra.
Cậu làm cái gì mà phải chịu tội thế này!
Khi Đàm Đài Dập rời khỏi, người hắn khẽ run, đưa tay kéo Tống Phổ nhưng không kéo được, niềm vui và sự hưng phấn của hắn giảm đi đôi chút, hắn khẽ nhíu mày, giọng nói vẫn khàn khàn: "Tống khanh?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play