Độ cồn của rượu Đàm Đài Dập thật sự cao, nhưng so với rượu hiện đại có thể đạt tới tám chín mươi phần trăm thì không đủ.
Dù Tống Phổ cũng không uống được rượu có độ cồn cao như vậy, nhưng đối với rượu của Đàm Đài Dập, độ chấp nhận vẫn khá tốt, ít nhất vài chén cậu uống cũng chỉ tính là mưa bụi.
Ý định muốn chuốc say cậu của Đàm Đài Dập cũng quá rõ ràng rồi, Tống Phổ không dám lơ là, tửu lượng của cậu thực sự quá kém, lại có bài học lần trước, cậu sao dám uống say, vì vậy khi uống vì thể diện của Đàm Đài Dập, cậu cũng khuyên hắn uống cùng.
Đối với Tống Phổ, Đàm Đài Dập luôn mềm mỏng hơn, không tự giác mà uống không ít rượu, uống đến mức dạ dày nóng bỏng, cơ thể cũng bắt đầu nóng lên.
Hắn nhìn Tống Phổ uống hết chén rượu trong tay, lại rót thêm một chén cho cậu, khàn giọng nói: “Tửu lượng của Tống khanh là luyện từ bao giờ vậy? Thật sự không kém gì cô.”
“Tâu bệ hạ, có lẽ là bẩm sinh.” Tống Phổ đáp.
Phản ứng của cậu vẫn khá mạnh, chưa đến mức say, nhưng gương mặt trắng trẻo đã đỏ bừng. Màu đỏ rực như đám mây lửa từ má lan lên tai, lại nhuộm lên cổ một màu hồng nhạt. Đàm Đài Dập vừa nói vừa nhìn xuống đôi môi của Tống Phổ, ánh mắt lưu luyến nơi cổ áo hơi rộng của cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT