Tống Phổ trong đầu có rất nhiều suy nghĩ, đa phần đều là người khác có thể nghỉ phép có lương, còn cậu thì không thể!! Cậu phải một mình đối mặt với Đàm Đài Dập, một mình!
Đàm Đài Dập nói ra những lời này, Tạ Nhu Ngọc và Thường Giang Minh đều rất tích cực đáp lại, chỉ là chưa thấy Đàm Đài Dập nhắc đến Tống Phổ nên Tạ Nhu Ngọc mới hỏi một câu.
Nếu nói trước đây Đàm Đài Dập mạnh mồm khi cho rằng Thường Giang Minh và những người khác là gian phu, thì bây giờ nhìn lại, trong lòng hắn đã có một loại địch ý tự nhiên mà bản thân cũng không hiểu rõ, càng thêm không kiên nhẫn, thậm chí là phản cảm với họ, hắn thản nhiên nói: "Tống khanh tự nhiên khác với bọn ngươi, khanh ấy phải luôn bên cạnh ta."
Tống Phổ nghe xong, cảm thấy như cậu có thể biểu diễn một màn khóc lóc xoay 360 độ tại chỗ.
Lại nhớ đến Đàm Đài Dập nói muốn lập cậu làm hoàng hậu, mặc dù Tống Phổ cảm thấy không thực tế, nhưng nếu thật sự có một ngày Đàm Đài Dập muốn làm như vậy thì đó sẽ là một việc rất phiền phức.
Điều này có nghĩa là cậu phải phục vụ Đàm Đài Dập không ngừng suốt cả năm.
Tống Phổ chỉ cần nghĩ đến khả năng này, da đầu đã bắt đầu tê rần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT