Tống Phổ nhìn Đàm Đài Dập, ngừng cười, nhẹ giọng nói: "Thần và bệ hạ là quan hệ quân thần, không phải là nam phi như ngài nói. Bệ hạ nếu vì lý do này mà trừng phạt Lý Tông Nghĩa, thần... Tự nhiên sẽ thấy buồn cười."
Ánh mắt Đàm Đài Dập rơi vào mặt cậu, cũng cười theo, nhàn nhạt nói: "Nếu Tống khanh thấy buồn cười, thì cứ cười, dù sao cô là nghiêm túc, cũng không sợ ngươi cười nhạo."
Hắn vừa nói, Tống Phổ không cười nổi nữa. Cậu tự nhận là thẳng nam, nghĩ Đàm Đài Dập cũng là thẳng nam, nhưng người này nếu thật sự vì thấy cậu và bọn Lý Tông Nghĩa tắm chung mà giận thì vấn đề thực sự đã lớn.
Tống Phổ không đến mức không phân biệt được hắn đang ghen.
Tống Phổ suy nghĩ một lúc, tạm thời kìm nén sự tức giận, nhìn Đàm Đài Dập, rồi thêm vài phần cảm xúc không thể diễn tả được, cậu ho khan vài tiếng, nhỏ giọng hỏi: "Bệ hạ nếu muốn thần luôn bên cạnh, không thấy làm nam phi là uổng phí cho thần sao?"
Đàm Đài Dập nhướng mày, nói: "Tống khanh muốn làm hoàng hậu sao? Điều đó không thể, Tống khanh mơ đẹp quá rồi."
Tống Phổ: "..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play