Đàm Đài Dập không nhắc đến việc này thì không sao, vừa nhắc đến thì Tống Phổ lại cảm thấy khó chịu, cậu ấp úng nói: "Thần... Chỉ có đồ của Hoàng thượng... Là không mang theo."
Đàm Đài Dập không nói gì nữa.
Tống Phổ có chút chột dạ, miễn cưỡng biện hộ: "Thần chỉ nghĩ là đồ riêng của Hoàng thượng, nếu mang theo bên mình, dường như có chút bất kính nên thần đã giấu ở nhà, bảo quản cẩn thận."
Đàm Đài Dập mới mở miệng, nói: "Tống khanh đã sắp xếp chu đáo, cô cũng không có gì muốn hỏi thêm."
Nói xong, hắn không nói thêm gì nữa.
Tống Phổ vẫn bị hắn nắm tay, cúi mắt nhìn xuống, có thể thấy móng tay của Đàm Đài Dập được cắt tỉa gọn gàng, hắn có làn da trắng, ngay cả các khớp ngón tay cũng trắng, chỉ có đầu móng tay mang sắc hồng, rất đẹp.
So với bàn tay dài và đầy nam tính của Đàm Đài Dập, tay của Tống Phổ trông có phần mũm mĩm hơn, ngón tay không dài bằng, có thể bị hắn bao trọn trong lòng bàn tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play