Tống Phổ hiếm khi hiểu ý: “Vậy có nghĩa là hôm nay Cung vương biết chúng ta sẽ đến Thanh Tuyền Quốc Tự à?”
Tống Lăng Vân đậy nắp hộp lại, nói: “Hoàng gia luôn phải nghĩ xa hơn chúng ta một bước, em và anh còn chưa đủ để họ chơi đùa.”
Tống Phổ vừa ăn miếng bánh ngọt vừa lẩm bẩm: “Dù sao, em cũng không chơi với Cung vương là được.”
Khi về đến nhà, Tống Phổ trở lại viện của mình, ôm lấy Đậu Phụ từ tay nha hoàn.
Hiện tại, chân trước của Đậu Phụ đã gần khỏi hoàn toàn, đã có thể đứng lên và chạy vài bước nhưng Tống Phổ vẫn rất lo lắng, không dám để nó xuống đất.
Đèn Lồng là con trai, không cẩn thận như con gái nên Tống Phổ đã nhờ Tống mẫu đưa Thanh Mai về để chăm sóc nhưng Tống mẫu không đồng ý, chỉ nói Thanh Mai chăm sóc bà rất thoải mái rồi gửi một nha hoàn khác đến, tuổi chỉ khoảng mười hai, mười ba, búi tóc hai bên, gương mặt tròn trịa, trông rất ngây thơ đáng yêu.
Tống Phổ nhìn nha hoàn nhỏ rồi lại nhìn tiểu đồng, cảm thấy viện của mình giống như một tụ điểm tàn ác sử dụng lao động trẻ em.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT