Tống Phổ hoàn toàn không ngờ rằng, khi đi là để thắp hương cùng Đàm Đài Dập, khi về kết thúc bằng việc đăng ký một lớp học cờ.
Cậu vô cùng đau khổ, nhưng cũng không dám biểu lộ ra mặt, “Thần thực sự không có tài năng kỳ nghệ, không dám giấu Bệ hạ, thần chỉ có chút tài năng về bắn cung nên mới dám cả gan so tài với Bệ hạ. Nhưng về cờ, thần thực sự sợ không theo kịp bước chân của Bệ hạ, lại vô tình làm Bệ hạ phật lòng, nếu thật như vậy thì là tội của thần, xin Bệ hạ thu hồi mệnh lệnh.”
Đàm Đài Dập nghe vậy, cũng thấy có lý, “Tống khanh nhìn Thẩm Ung Hòa và cô chơi cờ, nghe nhìn lâu như vậy mà vẫn chỉ ở mức này, xem ra thực sự không có tài năng.”
Tống Phổ đột nhiên lóe sáng một ý tưởng, “Thần không biết chơi cờ, nhưng có thể làm Bệ hạ vui lòng ở những chuyện khác. Bệ hạ nếu có hứng thú, thần có thể kể chuyện cho Bệ hạ nghe được không?”
Đàm Đài Dập nói, “Tống khanh muốn kể chuyện gì? Nếu quá tầm thường, cô cũng sẽ bực mình đấy.”
Tống Phổ đáp, “Thần muốn kể câu chuyện về một nam nhân, Bệ hạ nghe thử nhé.”
Cậu lục lọi trong đầu một hồi, cuối cùng chọn câu chuyện Đấu Phá Thương Khung. Tiểu thuyết này cũng là kinh điển trong số kinh điển, hồi đó cậu cực kỳ yêu thích, đọc đi đọc lại không biết bao nhiêu lần, đến nay cốt truyện vẫn rõ ràng trong đầu nên có thể kể mạch lạc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT