Tống Phổ bị Đàm Đài Dập nửa ôm, mặt đỏ bừng, nói lắp bắp: “Bệ hạ quả thật mạnh mẽ như thần, cung lớn như vậy mà cũng có thể thuần phục, thần thực sự hổ thẹn…”
Cậu còn đang nín thở. Bỗng cảm thấy áp lực trên tay nhẹ hơn nhiều, hóa ra là Đàm Đài Dập đã giúp cậu chịu phần lớn trọng lượng.
Tống Phổ lập tức thấy dễ dàng hơn nhiều, nhưng cũng nhận ra khoảng cách giữa họ quá gần, mặt lộ ra vẻ sợ hãi, “Bệ hạ, eo của thần e rằng sắp gãy rồi, xin bệ hạ thương xót, thu hồi cung Xạ Nhật đi ạ.”
Đàm Đài Dập hơi nheo mắt vàng, cúi đầu nhìn Tống khanh, từ góc độ này chỉ thấy được vàng trán trắng trẻo và mịn màng của cậu, tiếp theo là cái mũi cao, lông mi dài và dày, vô tình làm lòng hắn ngứa ngáy.
Nghe lời của Tống Phổ, giọng hắn vẫn vui vẻ, “Tống khanh hiếm khi có cơ hội này, chi bằng thử thêm một lần nữa, cô có thể giúp đỡ, giúp Tống khanh thuần phục cung Xạ Nhật.”
Tống Phổ nghe vậy, không kìm được ngẩng lên, đôi mắt đẹp lấp lánh ánh sáng đã lộ ra vài phần cầu xin, giọng cũng mềm mại hơn vài phần, “Chúng thần là người phàm, chạm vào thần cung đã là vinh dự lớn, nếu cố gắng thuần phục, e rằng thần sẽ rút ngắn tuổi thọ, nếu bệ hạ thương xót thần, xin thu hồi thần cung, để thần có thể đứng thẳng lưng.” - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Chỉ một lát sau, lòng bàn tay cậu đã đau nhói, gần như không cầm nổi nữa, lại sợ không giữ được cung Xạ Nhật rơi xuống đất rồi làm tổn hại chỗ nào, khiến Đàm Đài Dập không vui nên luôn gắng sức. Dù có Đàm Đài Dập giúp đỡ, nhưng cũng đã đến mức kiệt quệ, giọng cầu xin cũng trở nên gấp gáp hơn vài phần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play