Đợi đến khi Đàm Đài Dập rốt cuộc chịu đi tới Thái Miếu đã là mười ngày sau.
Tống Phổ liên tục mười ngày hầu hạ bên cạnh Đàm Đài Dập, đã mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần, nhưng có được bảy ngày nghỉ, cũng đủ làm cậu mở lòng vui vẻ.
Rượu đào mà Thường Giang Minh mang đến có mùi thơm nồng, mịn màng, khi uống vào mang theo hương hoa đào và vị ngọt thanh, trở thành loại thức uống Tống Phổ thích nhất. Hơn nữa, rượu không mạnh, cậu không lo bị say.
Cậu uống một ít rượu để ấm dạ dày, rồi đi chơi với con mèo cưng Đậu Phụ.
Tống mẫu bước vào, liền thấy bộ dạng chơi bời lười nhác của cậu.
Tống Phổ thấy Tống mẫu đến, ngoan ngoãn gọi một tiếng “mẹ”, Tống mẫu nở nụ cười, khẽ ho một tiếng, nói: “Con đã lớn thế này rồi, ngày ngày chỉ lo chơi mèo, không nghĩ đến sau này sẽ ra sao à.”
Tống Phổ nghe vậy, có chút buồn bực, “Mẹ, mẹ muốn nói gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT