Tống Phổ nhìn vào ánh mắt của Đàm Đài Dập, không khỏi có vài phần bất lực, nhưng lúc này cậu cũng không dám nói gì. 
Cậu trao hộp thức ăn cho Tào Hỉ, sau đó Tào Hỉ lấy từ hộp ra, tiến hành kiểm tra trước khi ăn, rồi cẩn thận dùng dao nhỏ cắt thành miếng, đặt vào đĩa nhỏ, rồi đưa cho Đàm Đài Dập.
Đàm Đài Dập nếm thử một miếng nhỏ, đôi mắt dài và mảnh màu vàng nhạt hơi mở to hơn một chút, đáy mắt lóe lên sự ngạc nhiên. 
Một lúc sau, hắn mới lên tiếng: “Món điểm tâm này rất mềm mại ngon miệng, so với bánh ngọt còn ngon hơn. Món này thực sự là do Tống khanh làm sao?”
Tống Phổ chân thành đáp: “Chính xác! Thần không dám nói dối một lời nào với bệ hạ. Thần đã vật lộn bốn tiếng đồng hồ ở nhà mới làm ra được món này, mấy bác và thím của thần còn cười thần là làm chuyện tào lao nữa!”
Đàm Đài Dập lại ăn thêm một miếng nhỏ, Tào Hỉ bên cạnh thấy hắn thích, vội vàng cắt gọn hết phần bánh còn lại, đặt ngay ngắn bên cạnh để Đàm Đài Dập tiện ăn.
Ánh mắt của Đàm Đài Dập dừng lại ở bát nhỏ đựng kem bên cạnh, hỏi: “Tống khanh, đây là gì?”
Tống Phổ cười nói: “Đây là kem, bệ hạ nếm thử xem, vị rất mịn và ngọt, thần rất thích ăn, tiếc là không có nhiều thời gian nên chỉ làm được một ít này thôi.”
Đàm Đài Dập bán tín bán nghi, dùng thìa múc một ít, nếm thử, đôi mắt vàng sáng lên ngay lập tức, giọng hắn cao lên vài phần: “Ngon lắm.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play